“Lão đại…anh yên tâm, dù giá nào…em cũng sẽ đem người về đây! Em…” Chàng thiếu niên không ngừng tự trách, dáng người hơi gầy của cậu càng làm bộ dạng ấy trở nên đáng thương hơn.
Kỷ Hàn Phi không thể nhìn được nữa liên giơ tay lên ngăn cản cậu ta nói tiếp:“Được rồi Leo! Chuyện xảy ra cũng không phải do cậu muốn, trước mắt phải xác nhận được Chris vẫn an toàn hay không!”
Chàng thiếu niên khẽ trầm mặc giây lát rồi nghẹn giọng lên tiếng:“Chip…con chip định vị trong hoa tai của cô ấy, hoàn toàn mất tín hiệu rồi…”
“Tôi không hiểu, thật sự không hiểu, rõ ràng Chris đã được Tiểu Hi rút về A&D rồi, vì sao con bé vẫn nhận nhiệm vụ ở căn cứ vậy hả!” Kỷ Hàn Phi có chút tức giận mà cau mày.
Mỗi thành viên của căn cứ đều sẽ được phát một vật dụng tùy thân và bắt buộc phải luôn đeo nó lên người khi tiến hành nhiệm vụ.
Vật dụng đó có thể là bất cứ thứ gì, nhưng bên trong đó sẽ được cấy một con chip siêu vi, có thể định vị được vị trí của người đó ở bất kì nơi đâu.
Điểm đặc biệt của con chip đó chính là không một máy dò tín hiệu nào có thể phát hiện ra, hay không một thiết bị nhĩu sóng nào có thể ảnh hưởng đến sự hoạt động của nó.
Và chỉ cần người sở hữu con chip vẫn còn sống, chip sẽ không bao giờ ngừng hoạt động. Chính vì thế, nếu người của căn cứ gặp nguy hiểm, họ liền có thể ứng cứu ngay tức thì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736530/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.