"Amen! Chúa phù hộ con! Chúa phù hộ con!" Cô chỉ biết thầm nhắm mắt mà cầu nguyện, khi ngồi trên chính chiếc trực thăng mà tự tay cô đã sửa chữa suốt một tháng qua.
Kỷ Hàn Phi kiểm tra một lượt từ các thiết bị động cơ rồi đến nhiên liệu vừa bình thản nói:"Sợ gì chứ? Chẳng lẻ em không tin tưởng bản thân mình đến vậy sao?"
Evan cũng không biết là vô tình hay cố ý mà tiếp lời:"Hàn Ca! Thần Tỷ không biết bơi, đương nhiên Tỷ ấy phải sợ rồi!"
Kỷ Hàn Phi phì cười:"Ồ! Xin lỗi, anh quên mất."
Sắc mặt của cô càng lúc càng đen. Nếu không phải do trước đây mém chết đuối dưới biển, cô cũng sẽ không thể nào tập bơi trong suốt mấy năm qua!
Qua một lúc kiểm tra, Kỷ Hàn Phi cũng khẳng định với hai người rằng trực thăng không có vấn đề gì, có thể cất cánh được rồi.
Evan liền quay sang nói với cô:"Thần Tỷ, Tỷ cứ yên tâm đi, em và Hàn Ca đều bơi rất tốt, vạn nhất có chuyện không may, thì em và anh ấy vẫn sẽ vớt được Tỷ lên bờ mà!"
Cô chỉ biết câm nín trước đứa "em trai" của mình. Đứa nhóc này thật sự đang an ủi cô sao? Ngược lại, phía Kỷ Hàn Phi, anh ấy nhịn cười đến đỏ hết cả mặt luôn rồi!
Nhưng trước khi khởi động động cơ của trực thăng thì Evan như nhớ ra điều gì đó rồi ngăn cản Kỷ Hàn Phi lại.
"Hàn Ca, Thần Tỷ, hai người không thể đem bộ dạng này về Nước R được!"
Lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736406/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.