"Tịch...Tịch Tổng...tôi..." Giọng nói của Mục Hành nghẹn lại, không dám nhìn thẳng vào đại boss của mình.
Nhưng điều anh không ngờ là Tịch Cảnh Dương lại rất bình thản đáp:"Dẫn cô ấy đi đi."
Mục Hành kinh ngạc:"Boss...anh chắc chứ?"
Tịch Cảnh Dương tiến đến cạnh Kỷ Thần Hi cởi chiếc áo khoác màu xám trên người xuống rồi khoác lên người cô:"Ngoan, đi chơi đi, đợi anh xong việc anh đưa em đến bệnh viện thăm Ông Mộ."
Vì chênh lệch chiều cao của hai người nên chiếc áo của Tịch Cảnh Dương khi khoác lên người Kỷ Thần Hi trông có chút rộng rãi. Cô cố gắng sắn hai tay áo lên cao một chút sau đó ngoan ngoãn gật đầu:"Em biết rồi, anh mau đi đi."
"Có gì thì gọi cho anh ngay, tuyện đối không được để bản thân chịu ấm ức, có biết không!"
Kỷ Thần Hi liền nghênh mặt:"Anh là lão đại ở đây, em lại là bạn gái của lão đại, ai dám khi dễ em chứ! Xem như hôm nay bà chủ đi thị sát đi!"
Tịch Cảnh Dương sau khi dặn dò cô đủ điều mới chịu vào thang máy rời đi. Sau đó Kỷ Thần Hi quay sang nhìn Mục Hành, thấy cậu ta cứ ngơ ra ở đó cô nhíu mày hỏi:"Cậu đứng ở đây làm gì, dẫn đường đi!"
Mục Hành sau khi sắp nghẹn chết bởi đống thức ăn cho chó độc thân từ trên trời rơi xuống của ai kia thì nhanh chóng hoàn hồn lại.
Sau đó anh ta bắt đầu giới thiệu cơ cấu của Tịch Thị, vừa đưa Kỷ Thần Hi đi tham quan xung quanh các tầng trọng yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689188/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.