Mộ Lão lắng nghe những lời của Tịch Cảnh Dương và cảm nhận được sự quyết đoán trong giọng điệu của anh. Ông nghiêng đầu một chút, nhìn thẳng vào mắt của Tịch Cảnh Dương và nói:"Chàng trai trẻ, ta không thể phủ nhận tài năng và uy thế của Tịch Gia. Nhưng ta không muốn Tiểu Vi phải dính vào sóng gió gia tộc của cậu."
Sắc mặt Tịch Cảnh Dương tối lại, anh chưa bao giờ cảm thấy hối hận như bây giờ. Đáng lẽ, anh không nên đẩy cô gái của anh vào vũng bùn của Mộ Gia.
Tuy Mộ Lão không hề có ác ý với Kỷ Thần Hi, nhưng thân phận của hiện tại của cô lại vướng phải quá nhiều rắc rối.
Thật ra cũng chỉ cần cô quyết đoán một chút, thì anh nhất định sẽ yểm trợ cho cô rút lui an toàn. Nhưng Kỷ Thần Hi lại cảm thấy mắc nợ Mộ Lão, cô không thể quyết tâm làm rõ mọi việc rồi khiến Mộ Lão phải đau lòng.
"Ông Mộ, dù cô ấy là ai thì cũng chính là người cháu chọn, cháu đủ khả năng để bảo vệ cô ấy, cho cô ấy một đời an yên!"
Kỷ Thần Hi thật sự rất muốn giơ hai ngón tay cái lên like cho câu nói vừa rồi của anh. Anh có thể vừa khẳng định tình cảm của mình dành cho cô, vừa tinh tế ám chỉ dù cô là ai đi chăng nữa cũng được, chứ không phải là dành tình cảm cho cháu gái của Mộ Lão - Mộ Nhược Vi vốn chẳng biết đang ở đâu.
Mộ Lão nhìn chằm chằm vào Tịch Cảnh Dương, sau đó ông quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689146/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.