Nghĩ đến việc đó, tên phóng viên trẻ tuổi bỗng cảm thấy bất an trong lòng, nhưng nhớ đến số tiền nhận được sau vụ này, anh ta lấy lại bình tĩnh rồi tiếp tục đặt câu hỏi:"Anh Vân Tiêu, anh đây là muốn đe doạ tôi sao? Hay anh cảm thấy bản thân có chút danh tiếng, liền muốn đàn áp những người đem sự thật đến với công chúng như chúng tôi?"
Tịch Cảnh Đăng vẫn với thái độ điềm nhiên như không mà nhoẻn miệng cười:"Đe doạ? Anh bạn phóng viên này thật có khiếu hài hước đấy. Tôi chỉ đem dẫn chứng về hậu quả của việc mượn danh công lý dỏm để bôi nhọ danh dự người khác thôi. Từ khi nào lại biến thành đe doạ rồi?"
Khi tên phóng viên không biết phải đáp lời thế nào, thì lại có một nữ phóng viên gần đó đặt câu hỏi:"Ảnh đế Vân, dựa vào lời anh nói, có phải anh đã có chứng cớ chứng minh chuyện những tin đồn trên mạng gần đây là bịa đặt hay không?"
Không đợi Tịch Cảnh Đăng kịp trả lời, hàng loạt câu hỏi tương tự cùng vang lên, khiến hội trường bỗng chóc trở nên vô cùng ồn ào và khó kiểm soát.
Nhân cơ hội đó, tên phóng viên trẻ kia liền nở một nụ cười đắc ý sau đó lấy từ trong túi ra một sấp ảnh rồi ném mạnh lên không trung.
Những người có mặt ở đó nhanh chóng cúi người để nhặt xem những tấm ảnh trên đất.
Chỉ vài giây sau cả hội trường dường như muốn bùng nổ.
"Chuyện gì thế này, Vân Tiêu và cô gái đó cùng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689134/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.