Người đàn ông cả người đầy vết bầm tím, có vài chỗ còn rách da chảy cả máu, nằm yên bất động trên đất. Hình ảnh ấy như đánh thức thứ gì đó bên trong Kỷ Thần Hi. Dường như một đoạn kí ức mơ hồ nào đó đang dần dần được phục hồi.
Cơ thể cô không ngừng run lên, cố kiềm nén cảm xúc muốn giết người xuống, nhỏ giọng nhờ bảo an gọi thêm vài bác sĩ lên sân thượng đưa anh vào phòng cấp cứu.
Nói xong Kỷ Thần Hi quay người rời khỏi phòng giám sát. Cô không tự mình lên đó, bởi vì cô biết, nếu tận mắt chứng kiến vết thương của anh lúc này, cô tuyệt đối không khống chế được mà ra tay với Beliar. Tuy nhiên, không đồng nghĩa cô sẽ bỏ qua cho anh ta.
Cảm giác lo lắng cho Tịch Cảnh Dương, cùng với sự phẫn nộ trước hành động của Beliar, mà đã qua một lúc lâu nhưng mắt của Kỷ Thần Hi vẫn chưa trở về bình thường.
Cô đứng trước cửa sổ bằng kính, nhìn bộ dạng của bản thân trong gương. Đôi mắt màu xanh dương như những dải biển trong xanh rực rỡ. Khi nhìn vào đôi mắt ấy, sẽ cảm nhận được sự sâu thẳm và bí ẩn của nó, như một tầng mây trôi qua những đỉnh núi xa xăm. Còn mái tóc của dài tỏa sáng với màu bạch kim rực rỡ. Vẻ ngoài của cô lúc này, chỉ cần là công dân Nước R nhìn qua, lập tức sẽ biết cô xuất thân từ hoàng tộc.
Dù hiện nay màu nhuộm tóc hay màu lens giống thế không hiếm, nhưng đạt được độ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689090/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.