Không ai biết, người khủng hoảng nhất lúc này là Tịch Cảnh Đăng. Anh ta ôm mặt gục trên bàn, nếu không phải được Diệp Mộc Âm và Kha Liêm Hạo ngăn cản, anh ta đã sớm đập đầu vô tường chết quách cho xong.
"Vân Tiêu, tôi muốn gặp cô ấy...Mau! Cậu mau cho tôi số điện thoại cô ấy đi!" Kha Liêm Hạo nhìn những con số tăng lên một cách chóng mặt trên màn hình, dù đã hơn ba giờ sáng nhưng số lượng người theo dõi vẫn tăng lên mà chưa có dấu hiệu dừng lại, thì cảm thấy vô cùng phấn khích.
Tịch Cảnh Đăng cũng ngẩng đầu nhìn màn hình, chỉ mới có năm phút trôi qua, nhưng số người theo dõi đã tăng thêm một trăm nghìn người.
Wtf? Lúc anh mới debut, số lượng fan cũng không tăng một cách ảo ma như thế!
"Tiểu Vân à, cậu nghe anh nói không thế?" Nhìn Tịch Cảnh Đăng vẫn im lặng, Kha Liêm Hạo lên tiếng hỏi lại.
Diệp Mộc Âm cũng phụ hoạ theo:"Tiêu Tiêu, chị ấy...đang ở nhà của anh trai anh sao?"
Tịch Cảnh Đăng dở khóc dở cười:"Sao? Muốn gặp chị ấy?"
Diệp Mộc Âm khẽ nuốt nước bọt. Tất nhiên là cô muốn gặp, nhưng nếu chị ấy đang ở Đế Cung Sơn Trang thì cô chưa chắc.
Kha Liêm Hạo tức giận ném cây viết trên bàn về phía Tịch Cảnh Đăng:"Thằng nhóc kia! Gái hỏi thì chú mày trả lời liền, anh đây hỏi thì mày coi như bản thân bị điếc à?"
Tịch Cảnh Đăng phản xạ rất nhanh, một tay tóm lấy cây viết đang bay về phía mình, nhẹ đặt lại lên bàn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689071/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.