Tịch Cảnh Đăng mím chặt môi không trả lời, vì anh biết một khi nói ra, cô gái của anh sẽ bị doạ đến mức bỏ chạy mất.
Thế nhưng cô chị dâu tốt của anh lại lần nữa vô cùng tốt bụng mà trả lời thay:"Dẫn theo ai cũng được, là người nhà là được rồi."
Nói xong, Kỷ Thần Hi đưa mắt nhìn Tịch Cảnh Đăng, mỉm cười nói tiếp:"Vẫn mong Vân ảnh đế chiếu cố..."
Kỷ Thần Hi cố ý kéo dài mấy chữ cuối. Vốn dĩ cô chẳng có hứng thú gì với giới giải trí ồn ào, nhưng bản thân bị người khác lợi dụng, đương nhiên cô sẽ không để bản thân chịu thiệt, nên phải kéo theo người mà Tịch Cảnh Đăng sợ nhất cùng tham gia. Chưa kể, thời gian này quá mệt mỏi, cô cũng muốn đến mấy nơi thanh tĩnh như ngoại ô để xả stress một chút.
Khoé môi của Tịch Cảnh Đăng cứng đờ, muốn cười không được mà muốn khóc cũng chẳng xong. Ngay lúc đó điện thoại của Kha Liêm Hạo gọi đến, không cần nghe anh cũng biết là chuyện thay đổi số lượng người tham gia của Farmer Life. Anh cũng chỉ đành thở dài kéo tay Diệp Mộc Âm đứng lên, chào tạm biệt hai người ở phía đối diện rồi rời đi.
Diệp Mộc Âm còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì đã bị Tịch Cảnh Đăng kéo đi.
Kỷ Thần Hi vẫn không nhịn được mà bật cười, cảm thán:"Đáng yêu thật..."
"Cô ấy đáng yêu hay anh đáng yêu hơn?"
Giọng nói trầm thấp quen thuộc vang vọng bên tai khiến Kỷ Thần Hi muốn nổi hết cả da gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689050/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.