Bên trong phòng ăn của một nhà hàng nào đó ở thành phố S, Vân Hề và Hàn Diệp Tu đang ngồi đối diện nhau, để tránh xấu hổ nên Vân Hề không chọn đặt phòng riêng mà chọn phòng ăn chính ồn ào. Mà cậu cũng phá lệ chọn một bàn toàn thức ăn mà Hàn Diệp Tu thích, chuyện này khiến hắn vui mừng không thôi, trong mắt tràn đầy ý cười mãn nguyện.
Vân Hề tự rót cho mình một ly nước trái cây, làm động tác nâng chén lên: “Chuyện bên Mỹ tôi đã nói cũng đường hạo, cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi. Tôi thiếu anh một cái nhân tình, sau này cần hỗ trợ gì cứ đến tìm tôi.”
Hàn Diệp Tu cười khổ, cụng ly cùng Vân Hề: “Anh đã nói chuyện này là thấy đúng nên mới làm thôi mà, trước kia là anh xin lỗi em, nếu em không chịu tha thứ thì anh cũng chỉ xin được làm cho em chút chuyện thôi.”
Vân Hề uống ngay ly nước trái cây, nói: “Hàn Diệp Tu, tôi nói rồi, tôi không nợ anh cái gì, đương nhiên anh cũng không nợ tôi cái gì. Chuyện trước kia, thực ra cũng chỉ là chuyện một người nguyện đi một người nguyện giữ mà thôi, mấy ngày nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều, có một số việc nghĩ nhiều nên thông suốt rồi. Nếu như lúc trước tôi có thể dứt khoát một chút, chẳng cần phải tiếp tục dây dưa với anh thì có lẽ tình cảnh hiện tại đã khác nhiều rồi. Ngay từ đâu tôi cho rằng mình là người nhận lấy nhiều đau thương nhất, tôi nghĩ mãi không ra tại sao tôi yêu anh nhiều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trong-sinh-chi-dao-ly/15906/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.