Hàn Diệp Tu nhất thời á khẩu, vẻ mặt hết sức cấp thiết, thế nhưng khi đường nhìn chạm đến hai túi đựng cặp ***g giữ ấm lại cảm thấy như có gì mắc nghẹn ở cổ, một chữ cũng không nhả ra nổi.
Vân Nhạc vẫn nắm chặt lấy cổ áo Đường Hạo, bé nhìn qua nhìn lại Vân Hề và Hàn Diệp Tu nhiều lần, lông mày hơi nhíu lại. Nhưng nói đã nhận đồ người ta rồi cũng nhẹ lòng hơn, tuy rằng bé không thích Hàn Diệp Tu, vẫn thấy được người này có chút đáng thương, bé cũng muốn nói giúp vài câu lại nhưng thấy Vân Hề lại không mở miệng.
Nhìn biểu tình e ngại của bé, mặc dù trên mặt Vân Hề còn treo ý cười, nhưng trực giác của bé cho biết nụ cười đó rất kinh khủng.
Đường Hạo ôm chặt lấy Vân Nhạc, trấn an vỗ vỗ cái đầu nhỏ của bé, vẻ mặt có chút phức tạp. Hắn đã từng biết Vân Hề cùng Hàn Diệp Tu yêu nhau, hắn vừa ghen tỵ với Hàn Diệp Tu vừa tức giận với Vân Hề, khi đó hắn chỉ nghĩ rằng mình như vậy là xuất phát từ tình cảm bạn bè, nhưng sau khi hai năm trung học không liên lạc với cậu, hắn mới phát giác ra, thực ra hắn đã bắt đầu nảy sinh một loại tình cảm khác lạ với người này.
Sau này khi Vân Hề liên lạc lại với hắn, hắn đã vui mừng như điên, thế nhưng khi thấy được vết thương trên mặt cậu, hắn hận không thể bắt được Hàn Diệp Tu mà hung hăng đấm cho một trận, hắn muốn nói cho Hàn Diệp Tu biết, nếu như không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trong-sinh-chi-dao-ly/15900/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.