Nền kinh tế phát triển, nhu cầu của con người cũng ngày càng nâng cao, mặc dù ban ngày nhiều người phải vất vả để kiếm sống, nhưng cứ đến buổi tối các quán bar, KTV biến thành địa điểm giải trí thường xuyên của họ.
Dưới ánh đèn mờ ảo, cho dù là bản nhạc êm dịu nhất cũng không thể khiến người ta quên mất đây là chốn nào, bốn bề đều là mùi rượu thoang thoảng, thình thoảng lại truyền đến âm thanh xập xình của ban nhạc quán bar. Ở một bàn tương đối vắng lặng, Hàn Diệp Tu tự động rót một ly rượu rồi dốc hết vào miệng mình, Dịch Dương ngồi ngay trước mặt hắn cũng không thèm nhìn hắn.
“Tôi nói này Diệp Tu, chúng ta đến đây được bao lâu rồi? Chẳng lẽ cậu định uống say mèm rồi để tôi tự mình tiêu khiển ở đây à? May mà chúng ta không phải ở Sào Tửu, nếu không Lê Bân thấy được lại không vui.”
Sau chuyện của Lê Tích bọn họ không muốn đến Sào Tửu nữa, một là tránh đụng đến Lê Tích khiến Vân Hề hiều lầm, hai là Han Diệp Tu cũng muốn tránh xa Lê Bân.
Hàn Diệp Tu ngửa đầu đem rượu thừa trong bình uống hết, sau đó vứt cái bình lên bàn, uể oải nói: “Hơn một tháng rồi, à không nói chính xác hơn là gần hai tháng rồi, hai tháng bị cấm dục, cái khổ của tôi cậu không hiểu được đâu.”
Khóe miệng Dịch Dương kéo lên: “Tình huống này của cậu có phải là bất mãn vì chưa thỏa mãn dục vọng không?”
“Cậu thì biết cái gì?” Hàn Diệp Tu phất phất tay: “Cậu chưa bị cấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trong-sinh-chi-dao-ly/15877/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.