Hàn Diệp Tu thấy Vân Hề vẫn cúi đầu không nói lời nào thì có chút lo lắng, hắn nhớ kĩ thời điểm này trước khi trọng sinh, khi hắn đem chiếc điện thoại này cho Vân Hề, cậu đã rất vui mừng mà xem như bảo bối quý giá giữ gìn cần thận. Nhưng sao bây giờ cậu lại trầm mặc không nói lời nào, chẳng lẽ vì hắn tặng sớm cho cậu nên kết quả cũng bị thay đổi?
“Chiếc điện thoại nay, Vân Hề, nếu em không thích, anh…”
“Không có.” Cậu ngẩng đầu lên lộ ra vẻ mặt tươi cười: “Em rất thích, cảm ơn anh.’
Hàn Diệp Tu nghe được cậu nói vậy thấy rất nhẹ nhõm, hắn giống như một đứa trẻ gãi gãi đầu, nở nụ cười ngốc nghếch: “Em thích là tốt rồi, là tốt rồi.”
Thực ra biểu tình này không hợp với Hàn Diệp Tu chút nào, đường nét khuôn mặt hắn vốn sắc sảo, hơn nữa khí chất của hắn cũng mạnh mẽ, bén nhọn cho nên kết hợp với biểu tình kia thực khiến người ta cảm thấy khôi hài. Căn bản Hàn Diệp Tu cũng không hề chú ý đến chuyện đấy, cho nên Vân Hề cũng không cần để tâm làm gì.
Bởi lúc này toàn bộ tâm tư của Vân Hề đều đặt hết lên chiếc điện thoại, cậu đang tự hỏi không biết vì sao hắn lại đưa nó trước cho mình đến một tháng trời, nhưng mà đưa sớm cũng có lợi ích riêng, chí ít trong thời gian này sử dụng nó cũng rất tiện lợi.
“Vân Hề, có cần anh chỉ cách dùng cho em không?”
Cậu chỉ còn cách gật đầu nhanh chóng đưa chiếc điện thoại cho Hàn Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trong-sinh-chi-dao-ly/15869/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.