Không muốn mình cự tuyệt? A…dưới đáy lòng Vân Hề nở nụ cười trào phúng, lúc trước cậu cầu xin hắn thì hắn cự tuyệt thẳng thừng đuổi cậu đi, cuối cùng đổi lấy chỉ là lạnh lùng của Hàn Diệp Tu cùng một số tiền lớn của hắn. Cậu còn nhớ tấm chi phiếu đó đã bị mình xé nát vứt thẳng vào sọt rác, ở trong tình yêu, cậu có thể mất đi tất cả, nhưng không thể hạ xuống tự trọng của bản thân được.
Đè ném trào phúng trong lòng, Vân Hề thản nhiên nói: “Trong tủ còn có thuốc hạ sốt, em uống vào ròi liền không sao hết. Công ty anh không phải có việc sao? Ăn sáng xong rồi nhanh nhanh đi làm đi.”
Hàn Diệp Tu ngẩn người nghi ngờ nhìn về phía cậu: “Làm sao em biết công ty anh có việc?”
Không xong rồi! Cậu sao lại quên mất Hàn Diệp Tu không bao giờ nói chuyện công việc ở nhà chứ! Vân Hề hơi mím môi, quay đầu lại hướng khác nói: “Tối qua anh nói công ty có cuộc họp quan trọng.”
Kiếp trước mặc dù Hàn Diệp Tu không nói, nhưng cậu vẫn không nhịn được quan tâm hết thảy mọi chuyện liên quan đến hắn, ví như bốn năm trước công ty Hàn Diệp Tu mở cuộc họp bàn chuyện thu mua Thiên Vũ, mà năm đó Hàn Diệp tu cũng chiến thắng trong việc mua lại công ty này.
Tối qua sao? Hàn Diệp tu hơi nhíu mày, hắn với chuyện bốn năm trước cũng không có nhiều ấn tượng, chỉ nhớ rằng hắn đã uống say đánh Vân Hề còn cưỡng bức cậu. Nhìn khóe miệng Vân Hề có vết bầm, Hàn Diệp Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trong-sinh-chi-dao-ly/15859/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.