Sáng ngày 27 tháng Chín, Cận Châu đưa An Chi Dư đi kiểm tra thai kỳ lần thứ ba, tình cờ gặp vợ chồng Diêm Sân cũng đến khám.
Hai người đàn ông ngồi trên ghế chờ bên ngoài phòng siêu âm.
Sầm Tụng dùng khuỷu tay đụng nhẹ Cận Châu: "Cậu mua máy bay từ bao giờ thế?"
"Từ năm kia rồi."
Sầm Tụng cười khẩy: "Cậu đúng là âm thầm tiêu tiền lớn thật đấy, nếu không phải vì đi Anh tổ chức đám cưới, cậu định giấu tôi luôn à?"
Cận Châu gập sổ khám thai lại, quay sang nhìn anh: "Vô duyên vô cớ nói chuyện này, nhỡ cậu hiểu lầm thì sao?"
Sầm Tụng lườm anh một cái: "Tôi là kiểu người ghen tị với nhà giàu à?"
Cận Châu bật cười: "Làm sao mà tôi biết được."
Được rồi, càng nói càng không cùng tần số nữa!
Sầm Tụng quay mặt đi, lười nói chuyện tiếp với anh, nhưng chưa được hai giây đã quay đầu lại: "Vậy lần sau cho tôi mượn dùng chút nhé."
"Được." Cận Châu đồng ý ngay, rồi liền nói thêm: "Nhưng tính theo giờ đấy."
Sầm Tụng muốn đạp anh một cái: "Cậu thiếu đồng tiền lẻ đó thật đấy à?"
Cửa mở, Diêm Sân khoác tay An Chi Dư bước ra, thấy chồng mình khoanh tay, chân dạng ra ngồi đó, còn bên cạnh là ông chú Cận Châu với dáng ngồi thanh lịch, chân bắt chéo.
Diêm Sân liếc mắt qua: "Anh không thể ngồi ngay ngắn được à?"
Sầm Tụng: "..."
Trên đường ra cổng bệnh viện, Sầm Tụng đắc ý: "Chắc đứa bé trong bụng lần này là con gái rồi!"
Cận Châu có chút bất ngờ: "Sao cậu biết?"
Với kinh nghiệm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009573/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.