Dù không biết chính xác ý anh là gì, An Chi Dư vẫn lờ mờ nhận ra hàm ý của anh qua ánh mắt và lời nói.
"Anh định... đối chất với anh ta à?"
Cận Châu không nói thẳng: "Còn tùy vào mục đích lần này anh ta đến tìm anh."
Nhưng cũng không khó đoán. Dù sao đêm qua anh ta cũng có mặt trên tầng cao nhất của khách sạn, chắc chắn đã chứng kiến toàn bộ màn cầu hôn của anh và hẳn là đã trằn trọc suốt đêm.
Cửa thang máy mở ra, Cận Châu nắm tay cô bước vào: "Em xin nghỉ được không?"
An Chi Dư nghiêng đầu nhìn anh: "Em nhất định phải đi cùng hả?"
Hầu hết mọi việc, Cận Châu đều hỏi ý cô, nhưng hôm nay, anh nghiêng vai, cúi xuống sát tai cô.
"Phải đi."
Chuyện này cũng nên làm rõ một lần cho xong, để ai đó không còn có những suy nghĩ không nên có.
Lòng nhẫn nại của anh, tuy tốt nhưng cũng có giới hạn.
Đó là suy nghĩ của Cận Châu với tư cách là một người đàn ông, còn với tư cách một người phụ nữ, An Chi Dư lại đang nghĩ đến một tình huống khác dù không muốn xảy ra nhưng cô vẫn không ngừng tưởng tượng.
Đến trước cửa công ty, An Chi Dư liếc nhìn vào bên trong.
Cận Châu biết việc xin nghỉ ở công ty cô cần phải báo trước một ngày, anh hỏi: "Em có cần anh ra mặt không?"
An Chi Dư vội lắc đầu: "Anh đợi em ở đây nhé, em sẽ ra ngay thôi!"
Quản lý phòng nhân sự vẫn chưa đến, An Chi Dư định gọi cho Sở Phi Phi, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009552/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.