An Chi Dư đứng bên cửa sổ công ty, đợi đến khi Cận Châu lái xe đi xa mới từ tầng trên bước xuống.
Vì là giờ cao điểm buổi sáng, Diêm Sân mất một tiếng mới tới nơi.
"Xin lỗi, xin lỗi, đường tắc quá!"
Chiếc xe của Diêm Sân là màu đỏ nổi bật, vừa được Sầm Tụng tặng cho cô ấy tháng trước. An Chi Dư không để ý nhiều, mở cửa xe và ngồi xuống thì bất ngờ nghe thấy một tiếng "á!" khiến cô suýt nữa bật dậy.
Diêm Sân cười rút con thú bông mà cô vừa ngồi lên ra và ném ra ghế sau: "Làm cô sợ rồi hả?"
An Chi Dư quay đầu nhìn ra sau, ngoài ghế trẻ em, ghế sau còn chất đầy thú bông lớn nhỏ, đủ màu sắc.
Dù có hơi lộn xộn, nhưng lại mang nét dễ thương trẻ thơ.
"Thư Ngật còn thích thú bông à?" An Chi Dư vẫn luôn nghĩ cậu bé đó chỉ thích mô hình ô tô thôi.
"Nó đâu có thích, mấy cái đó đều là lúc đưa nó đi khu vui chơi, Sầm Tụng gắp cho!" Diêm Sân liếc nhìn ra sau: "Lúc gắp thì vui, mang về lại không biết để đâu."
Không hiểu sao, mấy lời than vãn vô tình của Diêm Sân lại khiến An Chi Dư cảm thấy có chút ghen tị, ví dụ như gắp thú bông, Cận Châu chưa bao giờ đưa cô đi gắp.
Giao thông trên đường vẫn tắc, tranh thủ lúc chờ đèn đỏ, Diêm Sân tán gẫu với cô.
"Cô với chú có khám sức khỏe trước khi kết hôn không?"
An Chi Dư lắc đầu: "Không, còn hai người thì sao?"
Diêm Sân cũng lắc đầu: "Chủ yếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009549/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.