Phía sau có một nhóc con, dù Cận Châu có muốn quậy thêm cũng chỉ có thể nghĩ đến thôi.
Môi An Chi Dư bị anh hôn đến đỏ ửng, Cận Châu dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào: "Em quay sang ngủ đi." Ôm cô từ phía trước thế này, anh cảm thấy tối nay sẽ mất ngủ mất.
Trong mắt anh rõ ràng có chút khao khát, còn trong mắt An Chi Dư lại ánh lên vẻ ranh mãnh, cô không những không quay đi mà còn áp sát vào lòng anh.
Lần này ra ngoài, đồ của cô Cận Châu không bỏ sót thứ gì, kết quả lại quên mang theo bộ đồ ngủ của mình, giữa hai người chỉ còn lại một lớp vải mỏng trên bộ đồ ngủ của An Chi Dư, ôm cô như vậy, trong lòng anh nóng bừng bừng.
Dù biết cô cố tình, nhưng Cận Châu cũng không có cách nào: "Thư Ngật đang ở đây!"
An Chi Dư ôm lấy eo anh, đầu ngón tay nhẹ nhàng v**t v* sau lưng anh: "Nếu Thư Ngật không ở đây thì sao?"
Cô rất hiếm khi nũng nịu như thế, nhưng sự nũng nịu ấy lại khiến lòng anh ngập tràn niềm vui.
"Vậy chúng ta sang phòng bên cạnh nhé?"
Giọng nói ngọt ngào đến nỗi làm tim người ta run rẩy.
Nhưng đúng như anh nói, Thư Ngật đang ở đây! An Chi Dư xoay người trong lòng anh, đưa lưng về phía anh.
"Ngủ đi nào!"
Tay của Cận Châu vẫn chưa rời khỏi người cô, cảm giác được cô đang rời xa, anh liền di chuyển tay từ ngực xuống eo, kéo cô lại gần hơn.
Khoảng cách giữa hai người ngay lập tức còn gần hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009513/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.