Lần này chuyến đi team building được bộ phận nhân sự tổ chức toàn bộ, nên việc ai ở khách sạn nào, vị trí nào được sắp xếp loại phòng nào, Tưởng Hân đều nắm rõ.
Vì vậy, khi chứng kiến Trương Tiêu bước vào khách sạn biệt lập, nơi cả công ty chỉ có Cận Châu và Lưu Trường Hâm ở, những suy đoán bấy lâu trong lòng Tưởng Hân như được xác nhận.
"Chả trách cô ta có thể ngồi vào vị trí sếp phó của Cù Giang!"
Từ Hoài Chính liền chỉnh lại cô ta: "Là phó quản lý bộ phận kỹ thuật."
Nhưng với Tưởng Hân, đó không phải là điều quan trọng. Điều quan trọng là người phụ nữ trước đây ngang hàng với cô ta giờ đây đã nhảy ba bậc, và điều quan trọng nhất là khi đã "nhảy qua cổng rồng", cô ta liền trở mặt không đoái hoài đến người khác nữa.
"Em cứ tưởng cô ta có bản lĩnh gì ghê gớm lắm." Tưởng Hân cười nhếch môi châm biếm: "Hóa ra là dùng thân thể để trèo lên!"
Từ Hoài Chính nhíu mày: "Trong mắt cô, người khác thăng tiến nhất định phải nhờ đến thân thể sao?"
"Chứ còn gì nữa." Tưởng Hân nhướn mày: "Nếu nói cô ta tốt nghiệp từ trường đại học danh tiếng thì em cũng không nói gì, nhưng cô ta có phải không?"
Từ Hoài Chính cười khẩy: "Cho nên cô mới thấy không công bằng chứ gì?"
Tưởng Hân liếc một cái lạnh lùng: "Em nói cô ta, sao lại lôi em vào?"
Từ Hoài Chính chỉ cười lắc đầu: "Có lẽ là tôi hiểu sai giọng điệu của cô rồi."
Tưởng Hân cũng lập tức đổi giọng chua ngoa: "Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009493/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.