Cửa vào cấm xe không động cơ, có những cột đá tròn hai bên, bên cạnh đó là vài quầy hàng rong bán đồ ăn vặt.
An Chi Dư tìm kiếm một lúc, rồi mắt sáng lên, bỏ lại Cận Châu và chạy ngay đến đó.
Cận Châu nhìn tấm bảng treo trên xe ba bánh điện, khẽ cúi đầu cười.
"Ông chủ, cho tôi một phần thịt chiên giòn."
"Được rồi, có cần cay không?"
"Cho hơi cay, thêm nhiều chút hạt thì là."
Cận Châu đứng sau cô, hơi cúi người, cằm gần chạm vào vai cô: "Đói rồi à?"
An Chi Dư nghiêng đầu nhìn anh: "Cũng không đói lắm." Cô chỉ thèm vị thơm của món thịt chiên giòn mà thôi.
Thấy ông chủ chỉ múc được nửa muôi thịt chiên giòn, Cận Châu hỏi: "Đủ ăn không? Có cần mua thêm món gì khác không?"
An Chi Dư lắc đầu: "Em chỉ muốn món này thôi."
Cận Châu hơi nhướng mày.
Xem ra chuyến đi này không uổng phí, anh lại biết thêm một sở thích của cô.
An Chi Dư vui vẻ cầm túi giấy đựng thịt chiên giòn, trước tiên dùng xiên tre gắp một miếng đưa vào miệng, trong lúc hai má đang nhai nhẹ nhàng, cô lại gắp một miếng đưa lên trước mặt Cận Châu: "Cho anh này."
Trời đã tối, ánh đèn đường trắng chiếu lên khuôn mặt cô, đôi mắt lấp lánh như giọt sương ban mai.
Mọi ánh nhìn của cô đều dồn vào anh.
Cận Châu hơi cúi đầu, răng cắn lấy miếng thịt giòn tan.
"Ngon không?"
Cận Châu chậm rãi nhai, ánh mắt nhìn vào mắt cô, ánh sáng dịu dàng, anh mỉm cười gật đầu.
An Chi Dư quay người đi, bước bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009476/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.