Sở Phi Phi tưởng màn "tẩy não" của mình sẽ khiến cô bạn thân động lòng, nhưng kết quả lại nghe thấy---
"Vừa chia tay được một tuần, giờ mình không có tâm trí nghĩ đến những chuyện đó!"
"Mình cũng không nghĩ đến việc trả thù, loại người như anh ta không đáng để mình tốn thời gian và công sức."
"Còn về người hàng xóm ở đối diện của mình---"
Nói đến đây, An Chi Dư bất chợt nghĩ đến đôi mắt như chứa cả bầu trời sao sâu thẳm của anh.
Dù anh không phải là mặt trăng thì cũng là một người mà với xuất thân bình thường như cô chỉ có thể ngẩng lên nhìn, có thể đưa tay ra với, nhưng chẳng thể nào chạm tới.
"Tiếp tục nói đi mà?"
Tiếng nói bên tai kéo An Chi Dư ra khỏi dòng suy nghĩ mơ màng.
"Để khi khác nói tiếp đi, mình phải đến thăm mẹ một tí."
Sở Phi Phi như bị cô bạn dội cho một gáo nước lạnh: "Cậu thật biết cách làm người khác cụt hứng!"
An Chi Dư giờ đây đến cả sức để dội nước lạnh cũng chẳng còn, trong lòng cô ngập tràn lo âu.
Từ công ty đến chỗ mẹ không xa lắm, An Chi Dư đứng dưới nhà, nhìn lên ban công tầng ba thấy tối om, cô cau mày, cúi xuống nhìn đồng hồ, mới có bảy giờ bốn mươi, còn một lúc nữa mới đến giờ mẹ cô đi nhảy múa ở quảng trường.
An Chi Dư lấy điện thoại ra, mở danh bạ, nhưng ngón tay lại chần chừ không bấm gọi.
Cũng đúng lúc đó, cánh cửa tầng dưới lầu mở ra từ bên trong.
"Chi Dư về rồi đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009442/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.