Nhờ bác sĩ Hoàng mà Phương Trang đã có số đt của Minh Đức, cô đang rất phân vân có nên gọi cho anh ko. Một mặt dựa trên danh nghĩa em gái thất lạc sao hay trên danh nghĩa cô ko muốn trở về gia đình thật sự của mình. Nhưng sự thật là như vậy mà, cô có ba Phong và mẹ Nhung, hai người đều rất yêu thương và hết mực chiều chuộng cô. Dĩ nhiên cô muốn cái gì, thứ gì chắc chắn ba sẽ ko tiếc tiền mua cho cô. Còn nhớ sinh nhật lần thứ 12 cô nói muốn có quà là một ngôi sao trên trời, ba đã ko ngần ngại vung đến hàng trăm tỉ để mua một ngôi sao trên trời và đặt tên là Phương Trang. Riêng mẹ, mẹ Nhung là người mẹ xinh đẹp, dịu dàng và nhân hậu nhất thế giới này. Có lẽ sẽ chẳng có một ai đối xử tốt và chiều chuộng cô như họ.
Cho nên dù chỉ còn tia hy vọng nhỏ nhoi, cô cũng quyết tâm phải giữ được những thứ vô giá đó dù cho nó hoàn toàn ko thuộc về cô. Rút đt và bấm số lên, cô cảm thấy rất lo sợ, sợ rằng sẽ mất tất cả mọi thứ chỉ trong chớp mắt.
Hẹn Minh Đức đến quán Cakehouse, cô ngồi bơ vơ một mình ở bàn đầu của quán. Đầu tiên khi vừa đặt chân vào quán cô sẽ gọi ngay một bát sữa chua mít ngon ngon, thơm mùi sữa và đặc biệt là rất đầy ụ. Tuy vậy có vẻ như hôm nay ko thể thưởng thức được rồi. Xa xa thấp thoáng bóng dáng của anh, anh mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trang/7116/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.