“Ưm…” Tạ Hoài Hi từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, chưa hoàn toàn tỉnh táo sờ đến nguồn nhiệt sau lưng, an tâm mà cọ cọ.
Ngực rộng dính lấy sống lưng, tay nắm eo y, độ ấm nóng cuồn cuộn không ngừng truyền đến, hai chân cường tráng chống y, bàn chân nhẹ nhàng cử động, là có thể đụng tới thân thể nam nhân.
Cảm giác… Cũng không có gì là không ổn.
“Tạ Chinh.” Tạ Hoài Hi nhéo nhéo bàn tay to của Tạ Chinh, kêu tên hắn.
“Thiếu gia.” Thanh âm Tạ Chinh khàn khàn, ước chừng đã tỉnh rất lâu.
“Cậu có thể vĩnh viễn ở bên cạnh tôi sao?”
Tạ Chinh không chút do dự: “Chỉ cần thiếu gia còn cần tôi. Tôi sẽ vĩnh viễn bồi thiếu gia.”
Tạ Hoài Hi không nói nữa, im lặng đùa bỡn ngón tay nam nhân. Qua một hồi lâu mới giãn thân thể, lười biếng duỗi eo, chỉ là mông bỗng nhiên đụng phải vật gì đó, thô cứng mà bừng bừng phấn chấn…
Tạ Chinh kêu lên một tiếng, giây tiếp theo đã bị hành động của thiếu gia trong lòng ngực làm kinh sợ.
Tạ Hoài Hi lùi về phía sau, mông kín mít ôm chặt lấy côn thịt hắn, cọ cọ hai cái.
“Cứng đến như thế, cậu không khó chịu hửm?” Tạ Hoài Hi bắt lấy bàn tay hắn kéo xuống, thịt non bên dưới đã có chút ẩm ướt. Là hoa huy*t bắt đầu động tình. Y không quay đầu lại, mặt chôn ở gối đầu, hỏi: “Nơi này, có muốn tiến vào không?”
Tạ Chinh nuốt nước miếng, ngón tay không tự chủ được mà cử động, chọc đến thiếu gia trong lòng ngực rùng mình một cái.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-tinh-tinh-si/1171711/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.