~~~~
Bộ dạng hắn lúc ngủ với bộ dạng hắn lúc thanh tỉnh thường ngày khác nhau rất lớn. Gương mặt trẻ tuổi phồng phồng giống như hamster đang cắn hạt dưa, gò má xinh đẹp bị hằn lên vết đỏ khác hẳn với khí chất lạnh lùng hằng ngày, tóc mái màu đen rơi trên toán, có vẻ ngoan ngoãn kỳ lạ.
Đó chính là Nghiêm Ngật.
Hai chữ Hán bình thường ấy lại khiến cho anh nổi lên phản ứng hóa học kỳ diệu trong lòng, giống như mùi hương dâu tây trong đồ uống bay lên, ứa ra từ lồng ngực anh.
Lúc Nghiêm Ngật mở mắt ra thì ngẩn người một giây, đây là lần đầu tiên hắn ngủ sâu đến như vậy, nhưng rất nhanh một tiếng cười khẽ càng khiến cho hắn giật mình hơn.
Đáy mắt đen nhánh hiện lên một hình dáng mỹ mạo trắng nõn. Diêu Lương cười tươi đến mức cái mũi hơi nhăn lại, khuôn mặt nhỏ cuộn tròn trong chăn, bộ dạng nghịch ngợm không hợp với tuổi tác.
Vì thế trái tim Nghiêm Ngật bỗng nhiên nhảy lên một cái, tứ chi cũng vì không được cung cấp đủ máu mà cứng đờ không thể động đậy.
Lúc Diêu Lương cười xong còn cố tình nhích người lên, thân mật hôn một cái lên má trái Nghiêm Ngật, tâm trạng sung sướng khen hắn: "Hôm nay tướng quân thật đẹp trai."
Diêu Lương duỗi thẳng thân thể mới vừa thoát khỏi trạng thái ngủ say, chậm rãi bò lên người Nghiêm Ngật. Anh tách hai chân trắng nõn ra, quỳ gối hai bên eo gầy nhưng rắn chắc, mu bàn chân nhỏ nhắn cọ qua nơi nào đó đang "chào cờ" của người đàn ông, anh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-tinh-thuy-tinh/884864/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.