~~~~
Lần đầu tiên Diêu Lương gặp được Nghiêm Ngật là vào tuần thứ tư của mùa hè.
Lúc đó anh mới vừa gặp mặt với bạn bè xong, sau khi tạm biệt thì một mình đi đến trạm xe điện.
Không khí như những cuộn sóng quay cuồng đang giãn ra sau những ngày nắng nóng.
Dòng người lui tới mang theo mồ hôi như mưa đan xen nhau tạo thành mùi vị khó tả trong không khí.
Có các loại xe điện bọc đòn xe chạy xen kẽ qua, không gian đất bằng phẳng rồi lại ồ ạt như bãi sông đang chảy xiết.
Đầu gối chân trái của người đàn ông dựa vào trụ điện xi măng, viên chỉ huy giao thông bên cạnh đối với tên 'ăn mày' này chỉ có thể giận mà không dám nói gì.
Vết máu trên quần áo của hắn đã khô từ lâu, để lại một đốm nâu to.
Không có người nào cảm thấy tại sao lại có vết máu như vậy, có lẽ là do hắn làm việc cực nhọc ở bến tàu hoặc có lẽ là do bán mạng cho bọn giang hồ, nhưng chỉ có Diêu Lương dám dừng chân ở chỗ đó.
Người đàn ông giống như mới chui ra từ bùn đất, ngay cả trên tóc cũng toàn là bụi. Tóc mái hỗn loạn che khuất ánh mắt hắn, dưới cái mũi cao thẳng là khóe miệng xanh tím.
Hắn thoạt nhìn vừa nghèo túng vừa chật vật, dơ bẩn đến mức không ai dám tới gần.
Nhưng Diêu Lương lại đến gần, anh ngồi xổm xuống, giọng điệu quan tâm, "Anh không sao chứ?"
Người đàn ông không ngẩng đầu lên, lại gần mới phát hiện trên người hắn không chỉ có mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-tinh-thuy-tinh/884849/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.