Tần Lăng khuôn mặt cứng đờ, đứng yên một chỗ không nhúc nhích. Nếu bây giờ bước ra ngoài, tin tức đêm tân hôn hắn bỏ Trần Mạc Nhiên trong phòng một mình sẽ đến tai vương gia. Ông ta yêu thương con như vậy, nhất định sẽ không để yên. Hắn hiểu rất rõ tính của vương gia, ra tay tàn nhẫn không hề nương tay.
Như kiếp trước Tần Lăng cũng từng suy tính bao nhiêu kế để hủy hôn, nhưng ngoại trừ vương gia chính miệng nói hủy bỏ, không thì không có cách gì cản được hôn sự này. Dù có giả vờ bị thương sắp chết, ông ta cũng khiêng hắn lên bái đường. Thời điểm này, quyền lực chưa có, chưa thể vội trở mặt. Trần Mạc Nhiên cũng không phải trẻ con, chịu một chút ấm ức sẽ về mách phụ thân, hắn mới lạnh nhạt với y trước.
Nhưng khi bước ra khỏi cánh cửa này, mọi chuyện sẽ khác. Tần Lăng đang suy tính nên làm thế nào thì đã bị một đôi tay thon dài đẩy mình ra cửa, khi phản ứng lại hai cánh cửa đã "Rầm" một cái đóng trước mặt.
Trần Mạc Nhiên sau khi đẩy Tần Lăng ra ngoài cửa lặng lẽ ngồi trước gương, nhìn khuôn mặt lập lờ ẩn hiện trên gương đồng, bàn tay nắm chặt, môi mím thành một đường. Tần Lăng bên ngoài gõ cửa liên hồi, Trần Mạc Nhiên như không nghe thấy đứng dậy cởi bỏ áo ngoài. Một tay đặt lên ngực sờ trái tim đang đập liên hồi, cảm giác này không phải rung động, nó mang theo một chút đau đớn nhói đến khó chịu. Từ trước tới nay chưa từng gặp tình trạng này, Trần Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/200761/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.