Tần Lăng nhổ ra một ngụm máu, ngẫm lại sao? Có gì để mà ngẫm! Những năm tháng có Trần Mạc Nhiên hắn một chút cũng không muốn nhớ lại.
Sở Tiêu giọng vẫn khàn khàn: "Ta quen biết ngươi và Mạc Nhiên bao nhiêu năm, con người hắn ta còn không biết sao hắn làm chuyện gì cũng đều có lý do cả, vì một câu nói năm đó của ngươi mà dày vò hắn cả một đời, hắn giúp đỡ ngươi thuận lợi đi lên từng bước, ngươi nghĩ nếu không có Mạc Nhiên Tần phủ của ngươi sẽ sống yên ổn bao năm qua sao? Tần phủ có ngày hôm nay cũng do ngươi lòng tham không đáy, vừa muốn tình yêu vừa muốn quyền lực, thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy? Người bên cạnh thành tâm với mình thì không biết trân trọng, Mạc Nhiên gặp phải ngươi đúng là xui mười kiếp!"
Tần Lăng cười trong chua xót: "Ngươi không phải ta, ngươi làm sao mà hiểu được? Đừng nghĩ ta không biết trong lòng ngươi có hắn nên mới giúp hắn nói nhiều như vậy! Người chết cũng chết rồi, hắn cũng đâu thể trao thân cho ngươi được sao phải... Hự."
Hắn chưa nói hết câu đã bị Sở Tiêu đấm vài cái liên tiếp vào bụng. Hắn dùng hết sức lực thét lên: "Ta không cho ngươi sỉ nhục hắn, dù cả thế gian này chê cười hắn thì ngươi cũng không có quyền đó!"
Lau máu trên khóe miệng xong hắn bật cười, Sở Tiêu nghẹn ngào cầm chặt cổ áo của Tần Lăng: "Ngươi yêu An Giai Hy ta biết, ta cũng biết ngươi là người trọng tình trọng nghĩa yêu ai sẽ yêu đến cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/200758/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.