Sau khi ngoại tổ phụ đốt hương thuốc kia lên, Mạc Nhiên đã nhìn thấy mọi chuyện kiếp trước. Hóa ra y lại là người đã từng chết một lần, bảo sao từ ngày đầu tiên gặp Tần Lăng trong đêm thành hôn kia, có cảm giác vừa quen thuộc vừa hận người đó đến vậy.
Chỉ không ngờ sau khi trọng sinh y lại quên hết tất cả mọi chuyện, là những điều đó đau lòng đến mức không dám nghĩ lại sao? Người y yêu nhẫn tâm hành hạ rồi giết chết y, kiếp này lại một lần nữa yêu hắn.
Mạc Nhiên nhớ đến phản ứng lần đầu hai người gặp mặt không giống kiếp trước, một suy nghĩ làm Mạc Nhiên sợ đến phát run, phải chăng Tần Lăng cũng là trọng sinh? Nếu hắn quả thực cũng trọng sinh tại sao kiếp này lại yêu mình chứ, hắn đã từng nói hắn ghê tởm y cơ mà?
Càng nghĩ Mạc Nhiên chỉ có thể nghĩ ra một lý do giải thích, đó chính là hắn hận đến mức kiếp này lại muốn lừa y thêm một lần, làm y đau khổ sống không bằng chết.
Ngay khi vừa tỉnh dậy, còn chưa kịp suy nghĩ lại mọi chuyện thì Tần Lăng tìm đến, quả giống như y nghĩ hắn cũng là trọng sinh. Vậy mà suốt thời gian qua, hắn đều biết mọi chuyện kiếp trước còn y thì như kẻ ngốc bị lừa lên lừa xuống sao?
Lúc đó y cảm thấy tất cả như sụp đổ đau buồn, chua xót? Không, y chỉ thấy thật là buồn cười. Hóa ra ông trời cứ thích trêu ngươi con người như vậy.
Tần Lăng chạy lại ôm y, vì vẫn chưa thể chấp nhận mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322668/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.