Tần Lăng trở lại nhìn Mặc Nhiên thương tích đầy mình, hắn cẩn thận hết mức có thể nhẹ nhàng bế lên trên tay. Mạc Nhiên không phản ứng mặt khẽ vùi sâu vào trong ngực hắn, bên ngoài tiếng chém giết vẫn không ngừng, Tần Lăng nhẹ giọng nói: "Mặc Nhiên, ta đưa ngươi về nhà."
Lại cảm nhận được bờ vai ấm áp của hắn, Mạc Nhiên chịu đựng suốt một buổi mệt mỏi lịm đi, hắn càng ôm lấy chặt hơn như sợ chỉ cần buông lỏng y sẽ tuột khỏi tay mình. Tần Lăng bế y bước qua xác chết chất đầy dưới đất, có thi thể nào vướng chân hắn cũng không tránh né mà trực tiếp dẫm lên bước qua.
Đi được vài bước bàn chân Tần Lăng đứng sững lại, hắn nhìn nữ nhân đã từng rất thân thiết bên cạnh mình từ ngoài cửa tiến vào. Giai Hy cầm trên tay cây đuốc, cô bước vào rồi đóng chặt cửa khóa lại bằng một ổ khóa lớn, ngọn lửa trên cây đuốc chiếu vào mặt Giai Hy, hiện lên gương mặt đang mỉm cười quỷ dị.
Tần Lăng nhíu mày, đối phó với một nữ nhân yếu đuối hắn thừa sức, nhưng chuyện hôm nay khiến Mạc Nhiên thành ra như vậy hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Định bụng sau khi trở về sẽ trừng trị từng người một, không ngờ Giai Hy cũng ở đây làm hắn có chút sững sờ. Lại nhìn cây đuốc trên tay Giai Hy, Tần Lăng nhíu mày nói: "Cô còn muốn giở trò gì nữa?"
Giai Hy nhìn Tần Lăng ôm chặt Mặc Nhiên trong tay, có chút xuýt xoa nói: "Ngươi tốt nhất nên đứng im ở đó, xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322622/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.