Tiếng ồn ào làm Mạc Nhiên mơ màng mở mắt, sau gáy truyền đến cảm giác đau nhức còn có chút ướt, có lẽ do máu chảy không ngừng bị bết dính lại. Mạc Nhiên mở mắt quan sát một lượt nơi mình đang ở, đây giống như là một doanh trại, bên trên còn có một tầng. Xung quanh treo sừng hươu da hổ nhìn giống nơi ở của đám thổ phỉ, cách đó không xa có hơn chục tên mặt mày hung tợn đang ngồi ăn uống nói cười ầm ĩ, nơi ra vào đều có người đi đi lại lại canh gác.
Nghe nói ở trên núi Mao Sơn có một đám người tự xưng là Thiết Diện bang, thực chất là một đám lưu manh chỉ cần có tiền chuyện gì cũng có thể làm.
Nếu là Trần Mạc Liên rất có thể sẽ sai khiến đám người này, vừa không phải dùng người của mình, vừa hay để bản thân tránh liên quan. Mạc Nhiên bị ném ở một góc khuất không ai để ý đến, hai tay hai chân đều bị dây thừng trói chặt. Mạc Nhiên hít một hơi thật sâu, cố gắng dùng tay đang bị trói moi từ trong thắt lưng ra một cao dao nhỏ, may mà lúc nào cũng để dao trong người.
Mạc Nhiên cố gắng không gây tiếng động, vì tay bị trói nên hành động cũng hơi khó khăn, y xoay con dao lại từ từ cứa dây thừng từng chút một.
Đột nhiên trên lầu truyền xuống tiếng bước chân, những tên mặt mày hung tợn đang uống rượu vội vàng đứng lên, hướng người vừa xuống cung kính nói: "Tiểu thư, người đã được đưa đến."
Mạc Nhiên nhắm hờ hai mắt để họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322620/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.