Mạc Nhiên ngồi bên cửa sổ ngắm từng chiếc lá đào rơi xuống, giờ đang là mùa thu cây đào không có hoa chỉ có những tán lá tươi tốt. Thế mà y đã sống ở Tần phủ hai năm, thế mà mang danh thê tử người khác được hai năm. Nhớ lúc đầu y đồng ý với vương gia gả vào Tần phủ vì có điều kiện, chỉ cần tìm được tấm binh phù mà tiên hoàng truyền lại cho Tần gia, vương gia sẽ để y được tự do rời khỏi nơi này.
Tấm binh phù này là thứ mà tiên hoàng dùng để triệu tập binh mã khắp thiên hạ, dù là ở đâu trong Bình Thanh quốc chỉ cần nhìn thấy nó là có thể hô mưa gọi gió, là thứ bao người ao ước có. Khi trước Tần lão tướng quân cùng tiên hoàng ra trận, hai người thân thiết như huynh đệ, đến khi băng hà tiên đế không giao lại thứ này cho thái tử, mà giao cho người mình tin tưởng. Đề phòng một ngày nào đó, trong cung xảy ra chuyện cướp ngôi đoạt vị có thể dùng.
Dù năm đó tiên đế cũng không công khai nói là giao cho ai nhưng trước khi người băng hà, chỉ có Tần lão tướng quân bên cạnh nên ai cũng mặc định là ông cầm. Giờ Tần lão tướng quân đã mất dĩ nhiên nó sẽ nằm trong tay Tần Thiên Vũ, chuyện này rất ít người biết, không hiểu vương gia nghe được ở đâu nhất định muốn có thứ này bằng được.
Hai năm qua Mạc Nhiên đã lục tung cả Tần phủ lên nhưng không thấy, hôm trước đồng ý với vương gia cũng chỉ là nói bừa. Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322581/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.