3,
Mơ mộng hão huyền.
Đây là lời mà Tần Chiêu nói với tôi nhiều nhất từ khi chúng tôi quen nhau.
Bảy năm trước, tôi và Tần Chiêu đều là cựu sinh viên đại học C, hai chúng tôi có mức độ nổi tiếng ngang nhau.
Chỉ khác là, Tần Chiêu nổi tiếng với tốc độ đổi bạn gái.
Còn tôi, nổi tiếng bởi vì da mặt dày theo đuổi anh ta.
Bốn năm học đại học, tên của tôi thay đổi từ “Tô Yên” biến thành “cô gái theo đuổi Tần Chiêu” rồi biến thành “chó liếm của Tần Chiêu”.
Liếm tới mức nào?
Tần Chiêu theo đuổi người con gái khác, tặng hoa cho người ta, hoa là do tôi chạy đi mua về.
Tôi nhớ rõ có một ngày mùa đông, tôi vẫn không xa không gần ở sau lưng Tần Chiêu như cũ. Bạn cùng phòng còn đang cá cược xem Tần Chiêu có nhớ tên tôi không, Tần Chiêu dừng lại.
Anh đứng dưới gốc cây, hai tay đút túi, giương cằm về phía tôi:
“Này, bạn học kia, bạn đấy, tới đây.”
Tôi ngơ ngác nhìn xung quanh, nhưng cuối cùng vẫn chạy tới.
Đây là lần đầu tiên tôi ở gần Tần Chiêu như vậy, gần đến mức tôi có thể nhìn thấy rõ ràng nếp gấp trên mí mắt anh, nốt ruồi son nhỏ trên xương mũi của anh ấy.
“Đẹp không?”
Tần Chiêu cúi người nhìn tôi, trong đôi mắt đó chưa đầy khinh thường, còn có chút ác ý: “Cô thích tôi?”
Tôi gật đầu.
“Thích bao nhiêu?”
“Tất cả.” Tôi thì thầm, “Anh là tất cả của em.”
“Được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-the-than/2716005/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.