10,
Thuận lợi ly hôn xong, tôi và Tần Chiêu tìm một quán cafe ngồi xuống, chờ luật sư đưa hợp đồng.
Tần Chiêu bực bội khuấy cafe trên gương mặt anh tuấn tràn đầy không kiên nhẫn.
Trong lúc đó có một cô gái nhỏ đến bắt chuyện với anh ta, anh ta không khách khí trừng mắt, chỉ vào tôi nói:
“Đây là vợ tôi!”
Cô gái lúng túng đỏ bừng mặt, tôi giơ chứng nhận ly hôn lên.
“Tôi và anh ta không liên quan.”
Ly hôn rồi còn muốn lấy tôi làm lá chắn, làm gì có chuyện tốt như vậy.
Cuối cùng, Tần Chiêu cũng không cho cô gái đó phương thức liên lạc.
Anh ta giống như làm được việc tốt, chờ tôi biểu dương: “Lần này em có hài lòng không?”
Ngây thơ đến nỗi tôi muốn cười.
Thế là tôi cũng nói luôn với anh ta: “Sở dĩ tôi theo đuổi anh, bởi vì anh cũng là thế thân.”
Tay Tần Chiêu run lên, cục đường lập tức rơi vào cafe.
“Nhưng giờ nghĩ lại, quả nhiên con người không thể quá nông cạn. Anh ngoại trừ có bề ngoài giống anh ấy, thì mọi mặt đầu không giống anh ấy.”
Tôi cầm cốc cafe lên uống hết, bình tĩnh nhìn anh ta.
“Không thể nào.”
Ánh mắt Tần Chiêu đỏ lên, tức giận.
Anh ta gắt gao nhìn tôi, nói ra từng chữ, giống như muốn cắn c h ế t tôi: “Tôi không tin.”
“Nếu nghĩ vậy có thể khiến lòng anh dễ chịu hơn, anh có thể không tin.”
Tôi thừa biết phải làm gì để chọc giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-the-than/2715995/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.