Edit: Đầm♥CơTôi tên là Trương Mông, từ ‘Mông’ đọc hai tiếng, nhưng thật ra là một nghĩa với chữ mông trong ‘ lừa gạt bịp bợm ’. Mẹ tôi hình đã biết từ rất sớm, cả đời tôi làm đều là nghề buôn bán lừa gạt bịp bợm.
Mẹ tôi ấy là loại tiểu thư điển hình, lúc tôi chảy nước mũi chạy đầy đường, bà sẽ lôi tôi trở về để uống trà buổi trưa với bà. Nhà tôi không có tiền mua lá trà, có lúc cánh hoa hồng cũng có thể bị bà ngâm trong nước, có lúc tôi tình nguyện bà ngâm lá cải trắng cho tôi uống, bởi vì tôi thích vị nước luộc cải trắng hơn.
Khi đó tôi không hy vọng bà có thể dạy cho tôi chuyện tình tao nhã bao nhiêu, tôi chỉ hi vọng bà có thể ngồi xổm xuống, dùng khăn tay sạch sẽ của bà xoa nước mũi sắp chảy tới khóe miệng cho tôi một chút.
Ở trong ấn tượng của tôi, cha vĩnh viễn là kẻ hèn nhát vô năng, quyền quyết định mọi chuyện trong nhà đều ở trong tay mẹ, mỗi lần gây gổ, mẹ sẽ rống ‘lúc đầu tại sao tôi lại gả cho anh cơ chứ! Chính anh nghĩ rõ ràng đi! ’. Từ từ trưởng thành, từ mấy chuyện linh tinh người ngoài nói tôi bắt đầu hiểu tình trạng không ngang hàng nhà chúng tôi. Ông ngoại tôi —— cũng chính là ba của mẹ tôi, là một quân nhân quyền cao chức trọng, mấy chuyện quốc sự có thể nói một câu. Ba của tôi thì sao? Theo ba tôi nói, gia đình ông tám đời bần nông, sau khi cải cách ông tới thành phố đi làm, cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sot/1305872/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.