Edit: Đầm♥CơTôi nhận lấy chi phiếu từ trong tay y, hỏi: “Bên trong có bao nhiêu tiền?”
“Hai, ba vạn gì đó, còn có tiền nhóc làm web cho tôi, đều hỏi người khác giá thị trường rồi tính cho nhóc.” Trương Mông nói, “Trước kia sợ nhóc xài bậy bạ, giờ đưa hết cho nhóc, nhóc xem, lên đại học là phải dùng đến.”
Tay tôi có chút run, không biết nên nói gì, Trương Mông nói:
“Nhóc đừng có mà khóc, như đàn bà ấy.”
Tôi nghĩ thầm ai khóc giống con gái cơ chứ? Khóc cũng không phải là đặc quyền của con gái. Dĩ nhiên tôi sẽ không có khóc, tôi nghĩ nghĩ, nói:
“Cám ơn chú.”
Trương Mông thật vui mừng, huýt gió: “Lời này còn được.”
Tôi cảm thấy có thể đi tới quán của Trương Mông là điều rất may mắn, nếu như không gặp phải y, số tiền này có thể khiến tôi bể đầu sứt trán một thời gian. Khi đó cướp 10 vạn cũng có thể bị bắn chết, ba vạn đã là con số rất lớn, tôi không biết đến cùng Trương Mông có bao nhiêu tiền, nhưng tôi lại biết thật ra tôi không cần phải cầm số tiền này.
Trương Mông nhìn thấu tôi do dự, y vỗ vỗ bả vai tôi, nói:
“Cầm đi. Khi nhóc kiếm được tiền, nhóc phải hồi báo lại nhiều đó.”
Y cảm thấy tôi đã chịu đủ phiêu lưu, vì vậy cảm thấy tôi nên được điều này.
Thế nên tôi tiếp nhận, chia tiền làm hai phần, một phần trả lại cho Trần Khiếu Hổ, khi đó Trần Khiếu Hổ vừa mới xuất viện, nguyên khí tổn thương nặng nề, cũng không có biện pháp từ Đông Bắc chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sot/1305864/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.