Cơm nước xong, Tống Hi cầm một nắm cao lương nhai thử vài hạt, ánh mắt liền sáng. Cao lương này không sai, thích hợp nhưỡng rượu.
Cha nuôi truyền xuống phương pháp nhưỡng rượu, tinh khiết làm bằng tay, công cụ đơn giản, trình tự làm việc đều có thể đem người phiền chết. Trước kia đều là cha nuôi chỉ huy Tống Hi động thủ, hiện tại sao, Tống Hi cười híp mắt nhìn Mục trưởng quan đang nằm úp sấp trên máy tính xem tiểu thuyết cẩu huyết, tráng lao động thật tốt a!
Buổi chiều Tống Hi lấy ra một đống xoong chảo chum vại trong tủ giao cho Mục Duẫn Tranh rửa sạch, chính mình đem cao lương đi Triệu gia kênh rạch cách vách nghiền nát.
Cọ xát hai bao cao lương, Tống Hi cấp cho nhà Lý Toàn Căn một bao bột mì một bao gạo, đợi buổi tối ăn bánh chiên.
Mục Duẫn Tranh đã rửa sạch chum vại xoong chảo, sau đó tạp công tiểu Mục của nhà xưởng nhưỡng rượu Tống gia chính thức làm việc.
Toàn bộ ngày nghỉ phép dài hạn của Mục trưởng quan đều bị người sai sử xoay quanh, tầng hầm nhà Tống Hi tăng thêm nhiều bình rượu.
Kỳ nghỉ chấm dứt, lúc rời đi Mục Duẫn Tranh hơi có chút không cam lòng.
Tống Hi an ủi:
- Yên tâm, chờ anh lại đến là có thể uống được rượu, nhưng cần đầy một năm vị mới tốt nhất, cũng nuôi thân nhất, mở quá sớm sẽ ảnh hưởng dược hiệu.
Mục Duẫn Tranh yên lặng nhìn Tống Hi, yên lặng thở dài một hơi, đi rồi.
Qua hơn nửa tháng mười, trừ bỏ không trời mưa, nhiệt độ không khí xem như bình thường.
Tống Hi lại dẫn tiểu Đa vào núi đuổi đi heo rừng thêm một lần, heo rừng cũng không thấy tiếp tục xuống núi. Ruộng bắp cùng cải trắng mọc không sai, Tống Hi nghĩ mùa thu nếu cứ tiếp tục như vậy thì tốt rồi.
Mãi tới trời tối hắn bị đông lạnh tỉnh giấc.
Tống Hi cả kinh, xuống giường mở cửa sổ nhìn xem bên ngoài. Mặt đất trắng xóa, nguyên lai là hạ sương. Tính toán thời gian, khoảng cách tiết sương giáng còn thật nhiều ngày, hơn nữa những năm qua hạ sương cũng không tới mức lạnh như thế.
Tống Hi không khỏi lo lắng cải trắng mới lớn lên chưa lâu, hiện tại còn chưa tới lúc thu hoạch, một hồi sương xuống cũng không biết sẽ như thế nào, nhưng dù sao vẫn tốt hơn năm trước đi!
Buổi sáng mặt trời mọc không bao lâu thì sương tan hết, đến trưa vẫn nóng gay gắt.
Tống Hi đi trong đất xem qua, bất kể là bắp hay củ cải cải trắng, màu sắc lá cây đều có chút không tốt lắm, nhìn như bị bệnh, không quá tinh thần, nhưng cũng không quan trọng.
Sau khi đào khoai lang gieo bắp mọc không sai, đã mọc ra hạt bắp, tuy rằng còn nhỏ nhưng hẳn là không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Nhưng nhóm gieo sau thì không được, hơn nữa trồng có chút muộn, hiện tại chỉ mới trổ bông, khoảng cách thành thục còn sớm, chỉ sợ thu hoạch sẽ không quá tốt. Nhưng dù sao lúc gieo hắn cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, không thu hoạch được bắp còn có cùi bắp nuôi dê.
||||| Truyện đề cử: Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ |||||
Mùa xuân năm nay tới quá muộn lại trôi qua quá nhanh, mùa thu cũng không sớm không muộn, chỉ sợ cũng như là mùa xuân trôi nhanh, tỷ như là tiết sương giáng lần này, nhiệt độ ngày và đêm đều chênh lệch quá lớn.
Liên tiếp vài ngày, buổi tối đều hạ sương. Buổi tối hạ sương cực lạnh, mà ban ngày mặt trời lại cực nóng. Suốt mấy ngày sau, hoa màu trong đất nhìn thấy cũng không tốt.
Trong thôn có vườn trái cây đều vội vàng hái trái cây bỏ vào hầm ngầm, cho dù còn chưa tới thời gian thu hoạch cũng không quan tâm. Dù phải giảm giá xử lý cũng tốt hơn mất mùa không thu được đồng nào. Năm trước đông lạnh phá hư không chỉ riêng trái cây, cây ăn quả cũng chết cóng rất nhiều, đó là đã được xử lý giữ ấm nhưng vẫn như thế đâu.
Lý Toàn Căn mang theo con út chạy vào huyện thành mua bạt nhựa, chuẩn bị bao bọc nhà ấm.
Tống Hi nhìn nhà ấm sớm bị tiểu Đa mài ra lỗ hổng, quyết định danh tác một phen, xây một nhà ấm thủy tinh ngay sân sau. Cần xây dựng rắn chắc một chút, nói vậy mùa đông cũng không cần nửa đêm thức dậy quét tuyết.
Lý Bảo Cương vừa giúp Tống Hi tháo dỡ nhà ấm, ấp úng nói:
- Sương không hạ kiểu như vậy.
Tống Hi thở dài. Nhưng lại cố tình hạ sương kiểu như vậy, một lạnh một nóng, nên cảm tạ nhiệt độ không khí ở buổi tối chỉ hạ không xuống âm độ C, không tới mức lập tức đem hoa màu làm chết cóng đi!
Mời người xây nhà ấm thủy tinh, chiếm diện tích bốn phần rưỡi, đem cả giếng nước sâu trong sân sau đều vây vào bên trong.
Tống Hi không thể không cảm tạ năm đó cha nuôi danh tác xây nhà. Nền nhà của hai cha con nếu ở trong thôn tuyệt đối không chiếm được địa phương lớn như vậy, chỗ chân núi thì khác, diện tích nền nhà trong quy định cha nuôi ngại nhỏ, liền tiêu tiền mua luôn khối đất lớn bỏ trống bên cạnh, vì vậy mới có được cái sân lớn như thế.
Thời tiết càng ngày càng lạnh.
Tống Hi nhìn ruộng bắp có chút lo lắng. Hắn đem củ cải cải trắng dời trồng vào nhà ấm, đào luôn cả đất, cho nên sống sót cũng không ít, cải trắng cũng không cần lo lắng. Nhưng ruộng bắp làm cho người không dám lạc quan, trong thôn còn có thật nhiều gia đình cũng trồng bắp muộn như hắn. Nhưng hắn thì không cần dựa vào mấy ruộng bắp này ăn cơm, những gia đình nhà nông bình thường không có được chỗ dựa như hắn! Năm trước thu hoạch vụ thu giảm sản lượng, năm nay cây trồng vụ hè giảm sản lượng, đến lượt thu hoạch vụ thu còn không biết được hay không, ông trời đây là kiên quyết không cho người ta có cơm ăn sao?
Tống Hi rất nhanh đem nhóm bắp đầu tiên gieo xuống thu hoạch trở về. Tuy sản lượng không thể so với những năm qua, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Mặt sau thì không được, bắp nhỏ quắt quắt, mắt nhìn thấy lượt hoa màu này xem như bị hủy diệt rồi.
Lúc thu bắp, thật nhiều gia đình trong thôn đều khóc lên.
Mùa bắp này gieo trồng thật quá khó khăn! Trời không mưa, còn nóng ác như vậy, mỗi cách hai ba ngày phải tưới nước, xếp hàng buổi tối càng thêm khó khăn. Tráng lao động trong thôn có ai mà không thức đêm đi tưới nước! Khổ cực như vậy nhưng chỉ mọc ra nhỏ quắt như thế, hạt bắp cũng không có bao nhiêu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]