Tiếng đồng hồ tích tắc vang lên từ phía vách tường cao sừng sửng, cả gian phòng khách là một màu vàng nhạt từ chiếc đèn chùm trên trần nhà phảng phất xuống.
Sở Nhu ngồi co ro trên sô pha, hai tay ôm lấy đầu gối, cứ qua một lúc cô lại nhìn lên đồng hồ rồi lại nhìn sang chiếc điện thoại được đặt bên cạnh, màn hình vẫn tối om, không một thông báo, không một cuộc gọi hay tin nhắn, cứ mỗi phút trôi qua là lòng cô lại càng thêm nặng nề.
Lúc này cô mới thấy hối hận vì cách đây vài tiếng đã không nhất quyết đi theo Cố Hàn đến bệnh viện, nếu cô chịu cãi lời chồng một lần thì bây giờ đâu cần phải ngồi đây vừa lo lắng bất an, vừa mòn mỏi mong chờ.
Suy đi nghĩ lại cô bắt đầu nghi ngờ về quyết định giữ Mộc Lan Chi ở lại ngôi nhà này. Có phải cô đã quá tự tin, còn quá tự mãn về tình yêu của người đàn ông bên cạnh mình rồi chăng? Dù sao họ cũng đã một thời gian mặn nồng, còn cô chỉ là người mới đến vài tháng, liệu tình yêu của Cố Hàn có đủ to lớn để vứt bỏ quá khứ và không làm cô thất vọng hay không? Liệu cô có phải hối hận về quyết định của chính mình hay không?
*Reng reng reng*
Sau bao lâu mong đợi thì màn hình điện thoại cũng phát sáng. Sở Nhu nhanh chóng cầm máy lên và đồng ý cuộc gọi ngay lập tức.
"A lô, chồng à anh về chưa?"
[Vợ vẫn chưa ngủ sao?]
"Anh còn chưa về nhà làm sao em ngủ được, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-tinh-co-thieu-cuong-the/435793/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.