Sau một tuần nằm an dưỡng nghỉ ngơi tại gia, và nhờ vào toàn phần công lao chăm sóc to lớn của Sở Nhu mà sức khỏe của Cố Hàn đã hoàn toàn hồi phục.
Từ sáng, sau khi ăn uống xong đôi vợ chồng trẻ đã lên xe đến bệnh viện để tái khám lần cuối. Theo như lời dặn của bác sĩ thì Cố Hàn vẫn chưa thể vận động mạnh, hoặc làm việc quá sức vì vết mổ nội soi ở bụng phải trên một tháng mới có thể hoàn thành hồi phục bình thường.
Chính vì thế mà vừa rời khỏi bệnh viện, Sở Nhu đã hạ ngay Thánh chỉ, ban bố mệnh lệnh cấm túc hẳn chuyện "ân ái giường chiếu" đến khi vết thương của Cố Hàn hoàn toàn không có vấn đề gì nữa thì mới để hắn tùy ý phóng túng.
Cũng vì điều này mà suốt một đoạn đường dài người đàn ông kia hậm hực không vui.
*Reng reng reng.*
Tiếng chuông điện thoại của Sở Nhu bất ngờ vang lên, phá vỡ bầu không khí đầy mùi bất mãn trong xe. Cô mở điện thoại lên, thấy là số của Sở gia gọi đến thì liền lập tức nghe máy.
"A lô, con tiểu Nhu nghe đây ạ!"
[...]
"Dạ dạ, bây giờ con cũng đang trên đoạn đường gần nhà mình, con sẽ về ngay."
"Bác tài, vòng lại đường F đến biệt thự Department of Home Affairs dùm cháu nha."
Vừa tắt điện thoại, Sở Nhu đã vội lên tiếng báo với bác tài chuyển đường.
"Có chuyện gì vậy em?"
"Dì Nhung mới gọi nói mẹ em không khỏe, nên em phải về thăm mẹ gấp. Lát nữa nếu anh không muốn vào thì cứ quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-tinh-co-thieu-cuong-the/435775/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.