“Thị trường vốn…” 
Brừm brừm… 
Chuông điện thoại cắt ngang cuộc họp đã diễn ra gần 5 tiếng đồng hồ. 
Người đàn ông đứng trước màn hình máy chiếu khựng lại. 
Lông mày của anh ta nhăn theo ánh mắt hắc ám, lạnh thấu lòng người. Ánh nhìn ấy đủ để thâu tóm tất cả mười mấy người ngồi đây. 
Điều kỵ nhất trong cuộc họp của người đàn ông tên Cao Luân Trình là gây ồn ào. 
Đằng này lại có người ngang nhiên không, để điện thoại kêu thay vì bật chế độ im lặng. 
“Ai?” 
Một chữ, chỉ một chữ của Cao Luân Trình cũng đủ đám người đổ mồ hôi lạnh. 
Duy có một người còn xót lại cái cam đảm ít ỏi, cũng là người theo anh lâu nhất trong công ty, thư ký Lâm, người vừa lên tiếng. 
“Cao tổng…điện thoại hình như, hình như là của ngài…” 
Cao Luân Trình : “…” 
Nếu đúng như tầm kiềm soát của anh, giờ này làm sao có thể có người gọi đến? 
Thư kí Lâm nhanh chóng kéo hộc bàn, cầm điện thoại đưa bằng hai tay. 
Nhìn dòng số lạ hoắc trên màn hình Cao Luân Trình cau mày, phẩy tay ý bảo mọi người giải tán. 
Mười mấy con người không giấu nổi xúc động trong lòng, xúc động vì cuộc gọi kia đã cứu họ. 
Cao Luân Trình tính tình thất thường, đụng đến công việc nào thì phải hoàn hảo công việc đó. Không kể thời gian, cái gì thì cái cũng phải đến nơi đến chốn. 
Lịch trình trong ngày bình thường thì không xỉa đến, cứ hễ tan làm lại triệu tập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-tai-hop-mau-mau-han-gan-ba-me/2757502/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.