Na Minh Triển bẽn lẽn đứng trước mặt người đàn ông đầy quyền lực cậu gọi là ba. 
Cậu đã mường tượng ra cái vẻ hoàn hảo của papa nhưng không được như mong đợi. 
Mà phải gọi là hơn cả mong đợi! 
Cao Luân Trình thuộc dáng người có chiều cao, từ đầu đến chân mặc bộ vest đen xì. Khuôn mặt ưa nhìn dẫu cảm xúc không được bộc bạch ra bên ngoài. 
Trong mắt cậu lúc này papa thực sự rất ngầu, vừa có ngoại hình vừa có quyền và tiền, quả là người đàn ông hoàn mỹ hiếm có. 
Cậu tự hỏi, papa có gì không tốt mà mỗi khi cậu chỉ cần hơi chạm câu hỏi ba đâu với mami là y như rằng nhận lại lời nguyền rủa đầy chết chóc như đùa như không của mẹ. Thế là làm cậu lầm tưởng papa đã chết từ lâu. 
Cao Luân Trình nghiêm khắc hỏi : “Mấy giờ rồi?” 
Na Minh Triển lén lút nhìn lên đồng hồ được khắc bằng số la mã. 
Kim giây đã quay được một nửa cậu mới nhẩm xong bởi lẽ mấy dòng số la mã cậu nhóc chưa học đến. 
Cao Luân Trình nhìn khẩu miệng của nhóc con là đủ hiểu cậu đang đổi sang số tự nhiên. 
Anh chỉ tay sang hướng đồng hồ, “Từ bao giờ mấy số la mã kia có thể làm khó con?” 
Na Minh Triển lúng túng, chưa tròn một buổi sống ở đây cậu liền bị papa nảy sinh nghi ngờ. 
Nghi ngờ cũng phải, Cao Minh Triết có thể hiểu được toán cấp hai huống chi mấy con số la mã mới đến mười hai? 
Na 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-tai-hop-mau-mau-han-gan-ba-me/2757494/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.