Na Y Khương cảm thấy nực cười, tức giận đến mức phải cười!
“Mẹ nó chứ! Anh bây giờ còn nhắc đến công việc được à?
Cao Luân Trình tôi nói cho anh biết, anh ly hôn tôi rồi cưới công việc luôn đi? Tôi thấy anh yêu việc hơn tôi ấy. Mà công việc của anh đâu riêng gì mấy hồ sơ sổ sách kia.
Mẹ anh nói đúng lắm chứ? Tôi không hợp với anh. Thì tôi sao có thể hợp với loại chó như anh được?”
Cao Luân Trình day trán, vốn dĩ chuyện công ty mấy tháng nay đã đủ rối ren. Cao thị sắp phá sản, Thừa thị ra tay muốn giúp đỡ nhưng đòi hỏi sự cố gắng từ công ty. Để duy trì, công việc khiến anh mệt mỏi, áp lực không ngừng tăng.
Na Y Khương hiện tại với anh mà nói là đang vô lý gây khó dễ?
“Nếu em và mẹ anh không hợp. Chúng ta có thể ở riêng. Đừng tuỳ tiện yêu cầu ly hôn”
Nếu người ngoài cuộc chắc chắn sẽ tỉnh táo nhìn nhận ra vấn đề. Nhưng cô và anh mới bước vào hôn nhân khi còn trẻ, sẽ dễ vấp phải khiếm khuyết, thiếu xót khi nhìn nhận vấn đề.
Na Y Khương tức giận đập tờ ly hôn xuống mặt bàn, “Ý anh là nước rót tràn ly? Vì thế nên tôi mới muốn ly hôn với anh?”
Cao Luân Trình cầm tay cô, “Em bình tĩnh”
Na Y Khương dứt khoát hất tay anh, lấy bút ép anh kí.
“Muốn tôi bình tĩnh thì ký đi. Làm ơn, tôi thấy kinh tởm!”
Cô thấy kinh tởm vì trong suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-tai-hop-mau-mau-han-gan-ba-me/2757479/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.