"Ta đi đây, vương gia tiếp tục công việc còn đang dang dở đi " - Song Sinh Linh nhém lại một câu không nhìn nữa quay lưng.
"Vương phi, nàng đứng lại cho ta "
"Vương phi.. Vương phi không phải như những gì người nhìn đâu " - Yên Hà sợ hãi quỳ xuống dập đầu lẩy bẩy.
"Nàng tìm ta chúng ta đi " - Mạc Nhược Băng vứt Yên Hà ở lại rồi chạy theo Song Sinh Linh.
"Đứng lại đó" - Song Sinh Linh thanh âm chỉ để cho hai người nghe thấy.
"Nàng giận ta?" - Mạc Nhược Băng vẻ mặt có lỗi kéo tay áo nàng.
"Không nha! "
"Vậy sao nàng không vào?"
"Ta có việc bận đến tìm người mượn đồ"
"Nàng mượn gì? Nói đi "
"Mười nghìn vạn lượng "
"Nàng mượn gì số tiền lớn như vậy?" - Mạc Nhược Băng ngạc nhiên nhìn vị vương phi thích trèo tường bây giờ lại mượn tiền hắn.
"Đừng hỏi! Nhanh có cho ta mượn không? Không ta đi cướp ngân hàng " - Song Sinh Linh giả vờ giận dữ bỏ đi.
"Ấy!!! Ta đưa mà nhưng phải tới hàng thương lấy. " - Mạc Nhược Băng nhíu mày.
"Không cần đâu! Chỉ cần đưa ta dấu ấn cửa ngươi " - Thật ra cô cũng không muốn để cho hắn biết việc mà cô đang làm.
"Được ta đi lấy "
"À mà còn này! Ta mượn cả Lệnh Bài " - Song Sinh Linh thở dài.
"Nàng mượn?"
"Ừ! Không là không ai tin ta là thập tam vương phi của ngươi đó. Bị bắt nạt nữa " - Cô giả bộ đáng thương.
"Ai dám? Kẻ nào dám " - Mạc Nhược Băng thống giận.
"Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-linh-chau-yen-tu-dang/179024/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.