"Vương phi nghe nói tỷ rất am hiểu âm luật. Có thể chỉ dậy cho hai muội muội thưởng không a ~ " - Châm Nhi mắt long lanh nhìn Yến Tử.
"Đúng đúng. Tỷ tỷ là kỳ nghệ mà. Xin chỉ bảo " - Hà Phương cũng thế mà hứng lòng.
What!!!!
Cái gì???
Âm luật ư? Trời ơi? Yến Tử ta bị rớt nhất là môn âm luật này đó!!! Tại sao có thể.... Đúng là sở thích của vị tiểu thư thân xác này trái ý của ta quá đi.
"Vương phi... Thử đi a ~ " - Châm Nhi châm ngòi sai người đem nhạc khí tới.
Là một chiếc đàn tranh và một cây tiêu!
"Đàn ca đi vương phi " - Cả hai đồng thanh giục.
"Ta... Ta nay tâm không khỏe để bữa khác đi " - Yến Tử đỡ cằm nói mệt mỏi.
"Vương phi sao thế nàng không khỏe chỗ nào? Có phải qua chúng ta làm việc quá sức hử?" - Giọng nói giễu cợt của Mạc Hải Sa vang lên bên tai Yến Tử làm nàng không hẹn mà hóa thẹn phụt nước trà trong miệng ra ho lụ khụ.
Khụ... Khụ...
"Sao đó " - Hắn lại gần đỡ vai nàng nhìn vào tròng mắt đen láy của nàng nói.
"Ngươi... Ngươi... Đồ bỉ ổi " - Yến Tử lừ mắt hắn gằn giọng nói.
"Thôi hảo a ~. Đừng giận ta nàng mà không đàn ca ta nghe ta cứ chọc nàng đó " - Mạc Hải Sa cười đùa chệ chọc khóe róc nàng.
"Khốn đản nga ~ " - Yến Tử định giơ tay lên đập hắn ai ngờ bị hắn kéo lấy ngã nhào vào lồng ngực rắn chắc của hắn.
"Hư quá... Hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-linh-chau-yen-tu-dang/179016/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.