Giang Niệm Dương không quan tâm đến sắc mặt dần méo xệch của Lệ Du Huyên, cứ tiếp tục tuôn ra một tràn những lời sến đến nổi da gà.
“Vợ à, sau khi đón hai đứa nhóc về thì chúng ta cùng đi ăn tối đi, có được không? Em mỗi ngày đều vất vả như thế, chắc chắn lại không chú ý bản thân. Em như vậy, tôi lo chết đi được.”
Không thể chịu nổi nữa! Cái con người này chắc chắn không phải Giang Niệm Dương. Mặc dù cô thật sự không thích Giang Niệm Dương độc mồm độc miệng, nhưng mà hiện tại thế này lại càng đáng sợ hơn. Vậy nên, làm ơn trả cô Giang Niệm Dương của bình thường đi có được không hả? Thật sự quá đáng sợ!
Lẽ nào là cô đã phạm phải sai lầm gì cực kì lớn nên đây là ân xá trước khi ban cho cái chết sao?
Thường nghe người ta nói con ngươi sắp chết sẽ thay đổi rất lớn, đến mức không nhận ra được. Không lẽ…
Không đâu! Cái tên Giang Niệm Dương này nhìn sao cũng thấy khoẻ như trâu, sao có thể có chuyện gì được!
Vậy nên chỉ còn một lời giải thích. Giang Niệm Dương lại đang suy tính cái gì đó rồi!
Nhìn thấy Giang Niệm Dương lại định mở miệng nói gì đó, Lệ Du Huyên nhanh hơn một bước đưa tay chặn trước miệng anh.
“Được rồi, anh có thể im lặng được không?”
Giang Niệm Dương nhìn cô, rồi lại nở nụ cười ôn nhu, đưa tay lên nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. Lệ Du Huyên nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc rồi hỏi: “Rốt cuộc là anh định làm gì? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-lem-linh-ke-hoach-dua-mami-ve-nha/973821/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.