“Giang Niệm Dương tôi không phải nhà từ thiện. Muốn tôi tha cho cô vậy cũng phải cho tôi thấy được cô có thể mang lại lợi ích gì cho tôi chứ!”
Người phụ nữ kia có chút do dự, song khi nghĩ đến nếu thật sự sống những ngày tháng trong tù thì thà rằng nói ra sự thật, biết đâu còn có thể cứu vãn được chút gì đó. Cô ta liền cứ thế, đem những chuyện mình biết nói với anh.
“Là một người phụ nữ! Cô ta đến tìm tôi, bảo tôi dạy dỗ người tên Lệ Du Huyên đó một bài học, cô ta còn đưa địa chỉ cho tôi nữa, bảo tôi cứ theo đó sẽ tìm được người. Cô ta nói với tôi sau khi mọi chuyện kết thúc thì để tôi cao chạy xa bay, nếu tôi bị bắt cùng lắm là phạt tiền, tôi thật sự không biết lại nghiêm trọng đến thế, nếu biết tôi sẽ không làm!”
Giang Niệm Dương trầm mặc suy nghĩ, một người phụ nữ thần bí sao? Trong lòng đã lờ mờ đoán ra được một chút, nhưng anh vẫn muốn chứng thực suy đoán của mình.
“Cô có nhớ mặt người đó không? Là người phụ nữ mà cô nói ấy?”
“Cô ta đeo kính, mang khẩu trang lại còn đội nón sâu che kín mặt, tôi căn bản không thấy được. Nhưng quán cà phê đó có camera, nếu anh muốn thì đến đó điều tra sẽ có thể thấy được.”
Sau đó người phụ nữ đưa địa chỉ quán cà phê đó cho Giang Niệm Dương. Lục Thành đứng một bên chỉ có thể cảm thán. Năng lực làm việc của Giang Niệm Dương đúng là đỉnh thật đấy, chỉ mới mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-lem-linh-ke-hoach-dua-mami-ve-nha/973795/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.