Sau hơn mười phút, xe dừng lại trước nhà của Giang Niệm Dương. Lệ Du Huyên căng thẳng bước từng bước theo sau chân anh.
Ngôi biệt thự nằm ở vùng trung tâm thành phố, bao phủ bởi những tán cây xanh mướt. Sân vườn rộng trải dài bên ngoài, kiến trúc kết hợp theo kiểu phương tây càng thêm phần sang trọng và nổi bật.
Bước vào phòng khách, một người đàn ông trung niên mặc âu phục của quản gia bước tới, đón lấy áo khoác của anh với vẻ cung kính.
“Tiểu Kiệt đâu rồi?”
“Thiếu gia vừa đi học về, đang ở trên lầu.”
Giang Niệm Dương ra hiệu cho Lệ Du Huyên đi theo mình. Cô cũng ngơ ngơ mà bước theo gót anh. Ánh mắt của người đàn ông trung niên đó nhìn cô có vẻ rất hài lòng, nhưng cứ có cảm giác giống như là cha mẹ nhìn bạn gái mà con trai đưa về vậy. Cảm thấy thật áp lực.
Bước đến trước cửa một căn phòng ở đầu dãy hành lang, Giang Niệm Dương gõ vài tiếng để thông báo rồi bước vào. Lúc này Tiểu Kiệt đang ngồi trên giường đọc sách.
Lệ Du Huyên theo ngay sau anh, vừa bước vào phòng đã nhận ngay một cơn chấn kinh. Cô ngạc nhiên đến nỗi không khống chế được biểu cảm, chỉ suýt chút nữa đã hét lên.
Trời đất, đứa bé này… không phải là Tiểu Lục nhà cô sao? Sao lại có thể…
Khuôn mặt này, giống y hệt không khác gì mà!
Giang Niệm Dương đặt tay lên vai cô rồi cố ý giới thiệu cho Tiểu Kiệt: “Tiểu Kiệt, đây là Lệ tiểu thư - Lệ Du Huyên. Trong tương lai cô ấy sẽ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-lem-linh-ke-hoach-dua-mami-ve-nha/973743/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.