Lục Thành đứng bên cạnh Giang Niệm Dương cũng ngơ ngơ không hiểu. Cậu ta ôm trong tay một đống các văn kiện còn chưa sắp xếp lại, mồm miệng muốn nói mà lại không dám.
“Tiên sinh… anh như vậy là?”
“Tối nay tôi có một buổi tiệc rượu, muốn tìm người đi chắn rượu thay. Lệ Du Huyên lanh lẹ hoạt bát, không tìm cô ta thì tìm ai?"
Giang Niệm Dương vừa nói, trên khoé miệng còn vô thức cong lên. Biểu cảm không những không chán ghét ngược lại còn có vẻ vô cùng thích thú. Lời nói lại trái ngược biểu cảm như vậy, Lục Thành cũng thật không thể hiểu nổi Giang Niệm Dương đang nghĩ gì.
Nhưng nếu anh chỉ muốn tìm một tấm bình phong chắn rượu thay thì tuỳ tiện ai đó cũng được, người muốn khoác tay Giang Niệm Dương ở thành phố này còn ít sao mà phải tốn công chạy đến đây như vậy?
Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua, một nhân viên đẩy cửa bước ra thông báo đã hoàn tất công việc. Theo sau là Lệ Du Huyên lộng lẫy xinh đẹp trong bộ lễ phục trắng tinh khôi. Chiếc váy thiết kế tỉ mỉ tôn lên nước da trắng hồng, mịn màng. Búi tóc cao càng thêm phần thanh lịch và uyển chuyển. Những kĩ năng trang điểm tốt nhất đều được toàn lực phát huy trên người Lệ Du Huyên khiến cô như nàng công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích.
Vẻ đẹp rung động lòng người khiến cho Giang Niệm Dương cũng một khắc thất thần. Anh bước tới chỉnh lại lọn tóc trên vai cô, cử chỉ vô cùng dịu dàng làm cho Lệ Du Huyên ửng đỏ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-lem-linh-ke-hoach-dua-mami-ve-nha/236806/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.