Edit by Lacie Empty
✦・━・✦・━・✦
Chu Đĩnh đứng tại chỗ, ngây người nhìn Giản Văn Minh đi xa.
Mẹ Chu hỏi: "Giản Văn Minh, cái tên này nghe quen quen."
Tiểu Vương đứng sau bà định thần lại nói: "Là tên cực kỳ thích bám theo anh Chu để xào scandal đó bác."
Mẹ Chu "A" một tiếng như nhớ ra: "Thì ra là cậu ta."
Bà quay đầu nhìn Chu Đĩnh, vẻ mặt Chu Đĩnh lãnh đạm, không nói gì.
Mẹ Chu mới từ nước ngoài về, không rành mấy chuyện giải trí trong nước lắm, chỉ biết vài siêu sao nổi đình đám một thời, bà cũng nghe tên Giản Văn Minh vài lần, hình cũng thấy rồi, nghe nói Giản Văn Minh chẳng có gì ho, xem ảnh chụp, cũng chẳng mấy ấn tượng.
Hôm nay tận mắt thấy người thật, hơi khác so với những gì bà đã tưởng tượng.
Cậu ta đẹp hơn, mong manh hơn, tựa như một bông hoa trắng nho nhỏ lạnh lùng.
"Vậy ra cậu ta là Giản Văn Minh à," Mẹ Chu nói: "Lớn lên đẹp thật đấy. Mà cậu ta làm sao vậy?"
Chu Đĩnh lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước. Nhưng Tiểu Vương nhanh chân đi trước một bước.
Trước khi đi, Khương Hồng cũng đã đặc biệt nhấn mạnh rằng Giản Văn Khê cũng đang ở Thịnh Quang Hoa Phủ, yêu cầu cậu phải cực kỳ cẩn thận.
Không biết chừng ở bãi đậu xe này còn có chó săn của công ty giải trí Ngải Mỹ đang chực chờ chụp ảnh đâu đây.
Cậu và Chu Đĩnh leo lên một chiếc xe khác, đi ra khỏi Thịnh Quang Hoa Phủ, Chu Đĩnh còn một sự kiện phải tham dự nên bọn họ ra thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-menh/212615/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.