Rách? Cái gì mà rách cơ chứ? Nghe qua sao có vẻ đáng sợ như thế?
Lần ân ái trước, Châu Tử Du cô đã phải nhập viện vì tổn thương đáy tử cung. Kết quả Huyết Ảnh Long anh, còn bị bác sĩ mắng một trận đen mặt, mà bây giờ chưa gì anh đã nhắc trước như thế, cô chỉ e trăng đêm nay sẽ bị nhuốm màu máu đỏ mất. Thân xác ngọc ngà, mảnh khảnh của cô, liệu có còn tồn tại sinh lực thức dậy vào ngày mai?
Còn đang miên man suy nghĩ, thì nơi đó đã bị thứ dị vật to tướng kia xâm lấn. Người đàn ông ấy đâm sâu vào một cái, khiến Châu Tử Du xám mặt vì quá đau, dù đã có mạch nước ngầm thấm đẫm ướt át, nhưng chỗ đó của cô quá nhỏ, căn bản thứ to xác kia là một miếng mồi không hề đúng kích cỡ, khiến cô đau đến nhăn mặt, môi phải mím chặt để không phát ra tiếng rên nhạy cảm.
"Em ổn chứ cô bé?"
"Ổn...rất chi là ổn..."
Châu Tử Du gật đầu, thều thào trả lời, nhưng nét mặt cam chịu đã bán đứng câu nói của cô. Tuy vậy, nhưng Huyết Ảnh Long vẫn chẳng nao núng chút nào. Khi mà thân xác cô nằm đây, mọi đường cong nóng bỏng cứ phô ra trước mắt, một nhan sắc thanh cao, thuần khiết, một tâm hồn ngây thơ đang ra sức dung hòa với một người đàn ông cuồng chiếm hữu như anh.
"Thả lỏng nào!"
Lại nhắc xong, phần hông nam tính mới bắt đầu uyển chuyển, anh chống đẩy từng cái thật nhẹ nhàng, nhưng khi đó Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631302/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.