Đợi đến khi Châu Tử Du rời đi, Huyết Ảnh Long mới lạnh lùng gạt tay Đàm Mộng Uyên ra. Chính anh cũng là người chủ động giữ khoảng cách giữa cả hai. Điều đó đương nhiên khiến Đàm Mộng Uyên không khỏi chau mày, liền hỏi:
“Rõ ràng anh không hề yêu chị ta, giữa hai người cũng chỉ bị bó buộc bởi một cuộc hôn nhân giả tạo đầy gượng ép thôi mà, sao anh lại để chị ta mắng anh vậy?”
“Chuyện của anh không đến lượt em quản.”
Người đàn ông dứt khoát đáp thẳng mà không cần nghĩ đến cảm nhận của người khác. Sau khi uống thêm một chút cà phê, thì anh mới lạnh nhạt hỏi tiếp:
“Hôm nay đã định về nhà gặp ông nội chưa?”
“Em đợi anh về cùng em cơ.”
Đàm Mộng Uyên phụng phịu đáp, đương nhiên tính cách trẻ con này của cô khiến Huyết Ảnh Long nào thích, anh vẫn tuyệt nhiên lạnh nhạt:
“Lát nữa anh kêu Tạ Liêm đưa em về.”
“Không, em muốn về với anh. Hoặc là ở đây không đi đâu hết.”
Bấy giờ, ánh mắt của người đàn ông đã toát lên sự lạnh lùng đến mức đáng sợ khi nhìn về phía cô gái ấy.
Không biết anh đã nghĩ gì, nhưng sau vài giây lại bất ngờ thay đổi thái độ, dửng dưng nói:
“Tùy em.”
Nói xong, Huyết Ảnh Long liền đứng dậy, quay lưng đi. Lúc này, Đàm Mộng Uyên vội hí hửng hỏi vọng theo:
“Vậy là anh đồng ý cho em ở lại đây rồi nhá!”
Đáp trả lại cô là bóng lưng nam tính ngày càng khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631275/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.