Công ty Thiên Du…
*Cốc cốc cốc.
“Vào đi!”
Sau khi nhận được lời chào mời từ cô gái đang ngồi nghiêm trang trên chiếc ghế Chủ tịch, cánh cửa phòng làm việc đã được cánh tay của một người đàn ông đẩy vào.
Trong khi Châu Tử Du vẫn lo mải mê với công việc, thì người đàn ông ôm trên tay bó hoa hướng dương rực sắc đang sải bước tiến về phía cô gái.
“Chúc mừng Chủ tịch, khai trương hồng phát!”
Khi giọng nói của người đàn ông bất ngờ vang lên, và đóa hoa đã được đưa vào tầm mắt thì Châu Tử Du mới thoáng giật mình, ngẩng mặt nhìn lên.
“Lý Dương Kiệt? Anh về khi nào vậy?”
“Vừa xuống máy bay là anh tới đây tìm em luôn đấy. Anh đâu có thể nào dễ dàng cho em chạy thoát được chứ!”
Người đàn ông ấy thoải mái nói xong, còn tùy ý đưa tay véo mũi Châu Tử Du một cái, trong khi cô vẫn còn trưng ra khuôn mặt bất ngờ kia.
“Nhưng sao anh không báo trước cho em biết?”
“Báo trước thì còn gì bất ngờ nữa.”
Cuối cùng, Châu Tử Du chỉ có thể cười trừ một cái, rồi thong thả tựa lưng vào thành ghế, nhìn người đàn ông ấy, điềm nhiên hỏi tiếp:
“Đừng có nói anh chạy về đây là vì em nha?”
Nghe thấy câu hỏi quá mức tự luyến của Châu Tử Du mà Lý Dương Kiệt không thể nén đi nụ cười.
Nhưng dù cô có nói đúng sự thật đi chăng nữa thì người đàn ông ấy vẫn phủ nhận, anh nói:
“Bớt ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631238/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.